NGƯỜI RỪNG TRẦN NGỌC LÂM - TỪ KHÓA: “NGƯỜI RỪNG” TRẦN NGỌC LÂM

Ông Lâm phân phối trà trường thọ Thang để cộng đồng được sử dụng, ngừa một số bệnh ung thư vì chưng nhiễm độc.

Bạn đang xem: Người rừng trần ngọc lâm


(VTC News) - Ông Lâm phân phối trà trường thọ Thang để cộng đồng được sử dụng, ngừa một số bệnh ung thư bởi vì nhiễm độc.

Đi làm để chết

Từ Núi Xẻ, tôi và nhạc sĩ Lê Trọng Hùng (nhà sống Sapa) xẻ rừng lên đỉnh Fansipan search “người rừng” trần Ngọc Lâm. Cuốc bộ đến không còn ngày trang bị 2, mới chạm chán được ông Lâm, khi ông vẫn rọc vỏ cây thuốc trên độ dài 2.800m. Khác với hình dung của tôi về một vị đạo sĩ, trông ông như người bình thường. Mái tóc sương gió, bộ râu quai nón, lưng đeo balô, xỏ đôi giầy vải cỗ đội, team mũ tai bèo lúp xúp, ông đi hết cánh rừng này đến cánh rừng khác nhằm tìm thuốc, chăm sóc, gieo trồng cây dung dịch quý nhằm mục tiêu cứu tính mạng của con người mình và những người dân khác. Ông Lâm dẫn tôi cuốc bộ ngược phía đỉnh Fansipan tìm tới cái hang, địa điểm ông sinh sống và tu thiền trong cả mấy năm trời. Đó là cái hang đá nông choèn, chỉ đủ đến một fan nằm. Ngay bên trên hang đá này, là một trong hang động của bè bạn khỉ. Lũ khỉ ríu rít nghỉ ngơi trên đầu. Từ thời điểm cách đây chừng 200m, là hang của vợ ck nhà gấu. Trên hang đá này, ông đã chống chọi sinh tử với tình trạng bệnh ung thư phổi qua bao mùa băng giá. Đỉnh Hoàng Liên Sơn tư mùa trăng giá liêu trai, mùa đông lúc nào cũng âm độ, nước đóng băng, tuyết đậy trắng trời.Ông trần Ngọc Lâm sinh năm 1952 trong một gia đình đông anh em. Năm 1972 vào cỗ đội, đi mặt trận B, từng vào có mặt tử trong không ít trận đánh khốc liệt. Đất nước tiểu phóng, ông về có tác dụng lái xe pháo và thay thế sửa chữa ô tô ở team xe của Bưu điện tỉnh Hoàng Liên Sơn. Năm 1989, ông tất cả triệu chứng bệnh tật, ho cả ra máu, khung hình sa sút cực kỳ nhanh. Đi khám ở chỗ nào bác sĩ cũng bảo mắc bệnh lao. điều trị suốt hai năm trời, tuy nhiên bệnh tình chỉ càng nặng trĩu thêm. Năm 1991, cơ thể kiệt quệ, chỉ với bộ xương bọc da, không vùng dậy nổi nữa. Tín đồ em trai gửi ông về khám đa khoa Quân team 103, mới biết ông bị ung thư phổi, đã di căn. Chưng sĩ bảo, ý muốn sống thêm khoảng 2 năm nữa thì phải dùng phương pháp hóa trị cùng xạ trị. Chứng kiến cả trăm con người sống lắt lay với bệnh ung thư ở bệnh dịch viện, nhưng rồi vẫn chết, cần ông trốn bệnh viện về Lào Cai. Ông giấu mắc bệnh của mình, thao tác cật lực nhằm mong mất quá nhiều sức, chết cấp tốc hơn.
Ông Lâm sống trong hang đátrên đỉnh Fansipan
Ông thao tác trong một xưởng thay thế sửa chữa ô tô. Phần đông lúc đau quá, ông ra sức xoay máy nhằm quên cơn đau, để được chết nhanh. Chuyên chở quá sức, khiến cho máu ộc cả ra mồm, mũi. Ông gặm tấm khăn nhịn đau để triển khai việc. Bao gồm ngày lần đau dữ dội, ông nghiến nát mấy cái khăn. Các lúc gara ô tô không có việc, ông sang trung hoa làm cửu vạn bốc vác thuê. Ông thao tác quần quật suốt ngày đêm, được đồng làm sao lại giữ hộ về cho vợ nuôi 3 người con. Ông không dùng đồng tiền tìm được để bồi bổ, ăn uống uống, sở hữu thuốc. Ông nghĩ, đâu cũng chết đề nghị chả phí tổn phạm đa số đồng tiền rất ít đó. Ông lên tận Sín Tẻn (Mường Khương) thay thế sửa chữa ô đánh cho từ đầu đến chân Việt nam lẫn tín đồ Trung Quốc. Ông cứ nhằm mục tiêu lúc nào cơn đau mang lại là dấn thân làm câu hỏi quần quật. Có lần, đợt đau quật té ông. Bạn bè lao hễ khiêng về cho vk con ở lào cai để đem đi chôn. Tuy vậy rồi, ông vẫn sống lay sinh sống lắt. Nhiều đêm, vợ phải nhấc chân ông lên trời, chúc đầu ông xuống đất đến dễ thở. Lẽ đời, người mong sống thì chết, còn người ước ao được chết mà cứ sống dai dẳng. Căn bệnh ung thư quật ngã ông, ông lại đứng dậy. Ông sinh sống lay lắt hết năm này qua năm khác. Sau này, những thiền sư Tây Tạng bảo rằng, giả dụ hồi phát hiện tại ra căn bệnh ung thư, ông Lâm nhức khổ, dặt vặt, mất không còn niềm tin, ở lỳ một khu vực thì quan trọng sống được đến ngày nay.Thiền sư bí mật và những bí thuốc quý
Hồi làm cho thuê ở thị trấn Vân đánh (Trung Quốc), biết ông Lâm xuất sắc võ, quà Lù Pao vẫn tìm gặp gỡ ông. Pao có một đội xe hết sức trường vô cùng trọng chở sản phẩm trên tuyến đường xuyên Á, tự Hà Khẩu (Lào Cai) lên Tây Tạng, rẽ qua các nước Trung Đông cùng châu Âu, rồi lại mang hàng ở hồ hết nước kia chở về miền nam bộ Trung Quốc. Pao mời ông Lâm làm quá trình giám gần cạnh đội xe và sửa chữa cho đoàn xe khi gặp mặt sự cố. Như bi đát ngủ chạm mặt chiếu manh, ông Lâm gật đầu đồng ý ngay. Ông nhắm mắt chuyển chân miễn là tìm kiếm được tiền nuôi vợ con, mặc dù khi ông bị tiêu diệt đi, có thể chúng đã quẳng xác xuống một cánh rừng cách xa Tổ quốc hàng ngàn dặm.Cuối năm 1993, khi đoàn xe đến thị xã Lhasa, nằm ở sườn núi Hymalaya, gần biên giới Nepal, trên độ cao 3.600m, thì tắc đường vị núi băng đổ xuống làm cho gãy cầu. Đoàn xe pháo phải tạm dừng vài ngày hóng tu sửa cầu. Cạnh mặt đường lớn bao gồm một ông sư thân thể tí hon tóp. Trong mát rượi âm độ băng giá, ai ai cũng áo da, áo lông vẫn giá buốt căm căm, nhưng mà ông sư chỉ choàng dòng áo cà sa màu sắc vàng mỏng mảnh manh thêu kim tuyến đường rộng thùng thình. Phía tay cần ông gồm chiếc vòng luân xa, bên trái bao gồm đống gạch với trước mặt là chiếc chậu bằng đất sét có mấy đồng tệ mệnh giá nhỏ và đông đảo gói dung dịch bột tinh chiết từ lá cây. Vị thiền sư ngồi không cử động như đang thiền. Ông Lâm quan sát thầy tu khổ hạnh xót cảm nên bao gồm mấy chục tệ vào túi ông dốc cả cho vào chiếc chậu đất. Vị thiền sư bảo: "Tôi xin báo với thí nhà rằng thí nhà sắp chết. Bệnh lý của thí chủ sẽ không thể trị khỏi được, tuy nhiên nếu theo tôi điều trị sẽ sống được chắc chắn hơn". Ông Lâm tin khẩu ca đó là thật đề xuất xin Pao đến đi theo vị thiền sư. Pao hứa hẹn 4 mon sau vẫn đón ông Lâm sinh hoạt đúng vị trí này.Ông Lâm theo vị thiền sư leo lên lưng dãy Hymalaya. Tuyến đường ngược như đường lên trời. Cuốc cỗ suốt 3 ngày thì đến một chiếc hang đá rất lớn trên sườn núi. Trong hang, bên sư ngồi tu thiền, người bị bệnh nằm la liệt. Những bệnh nhân hầu như mắc căn bệnh nan y, được cơ sở y tế trả về chờ chết. Tín đồ nhà đưa họ vượt nghìn dặm mang đến vùng núi băng tuyết này mong cứu những thiền sư, như thể đi tìm kiếm các vị thánh cứu vớt rỗi linh hồn. Cách đây không xa cũng có thể có vài loại hang nữa, cũng có thể có các thiền sư và không ít bệnh nhân. Vị thiền sư gồm pháp danh là Uy-ri-ang-kha-đa. Mặt hàng ngày, ông cùng phần nhiều sư sãi không giống lên núi mang thuốc về chữa trị trị cho các bệnh nhân. Một lần, ngồi nói chuyện, vị thiền sư hỏi về thân cố ông Lâm. Ông đề cập lể tình hình bệnh tật cùng quê hương, nước nhà mình. Vị thiền sư "à à..." mấy tiếng với tỏ ra hết sức vui. Ông hỏi rằng: "Có đề nghị nước nhỏ dại của thí nhà đã 3 lần đánh thắng quân Nguyên không?". Hôm sau, bắt đầu sáng sớm, vị thiền sư điện thoại tư vấn ông Lâm bảo đi cùng. Đi theo ông với vị thiền sư có một giáo viên người Tạng, biết tiếng Hoa và tiếng Phạn làm cho phiên dịch. Fan phiên chất dịch này bảo rằng, vị thiền sư hết sức khâm phục người việt nam Nam, vì nước ta tuy nhỏ bé tuy vậy anh dũng. Vị thiền sư dẫn ông Lâm đi theo với truyền nghề thuốc mang lại ông một phần là vì chưng ông là bạn ở giang sơn phía Nam, "rất nóng và có quả chuối", đang đánh chiến thắng cả quân Mông Cổ, trong khi, cha ông ông núi cao, rừng thẳm, rộng lớn mênh mông mà lại không cản nổi bước chân của Thành Cát tư Hãn.Trong chuyến đi lấy thuốc, ông Lâm được chứng kiến cảnh một bà mẹ người Tây Tạng ngồi trên tảng đá bồng nhỏ hát ru. Anh gia sư đó dịch đến ông Lâm nghe nội dung bài hát đại để: "Có một non sông phía Nam nhỏ bé, nóng lắm và tất cả quả chuối, dẫu vậy đã cha lần đánh thắng quân Nguyên hùng mạnh...". Đây là bài bác hát ru bao gồm từ 700 năm trước mà bà bầu Tây Tạng nào cũng thuộc lòng. Nghe lời dịch đó, ông Lâm vẫn khóc nức nở. Thiền sư Uy-ri-ang-kha-đa mang đến ông Lâm đi theo học nghề thuốc sau thời điểm đã bắt ông hẹn không ngày tiết lộ bí quyết với ai. Ông sợ nói ra tín đồ ta vẫn lên núi nhổ sạch cây thuốc khiến những cây thuốc quý đang tuyệt chủng. Ông Lâm được tận mắt chứng kiến vô vàn nhiều loại kỳ hoa dị thảo mọc lẫn trong rừng, trong kẽ đá lẫn cùng với mây gió ở chiều cao 5.000 mét, xung quanh năm rét độ âm. Theo vị thiền sư thì những kỳ hoa dị thảo này chỉ sống ở trên các đỉnh núi siêu cao, bởi vì đó, trên nhân loại không đâu có. Lúc đó không có tư tưởng trở thành thầy thuốc nên ông Lâm chỉ chú tâm vào đa số cây dung dịch chữa dịch ung thư nhất là bệnh phổi của mình. Trong các những cây dung dịch quý phòng ung thư, ông Lâm quánh biệt để ý 7 các loại thảo dược mà các thiền sư quý nhất, phối kết hợp tạo thành bí thuốc mà các thiền sư Tây Tạng điện thoại tư vấn là trường sinh Thang. Giới võ lâm Tây Tạng truyền thống vẫn dùng bài thuốc này. Loại thuốc Trường Sinh Thang có rất nhiều tính năng như phòng những bệnh ung thư bởi vì nhiễm độc, tăng tốc sức khỏe, tái tạo ra tế bào, bớt đau, giải độc rất mạnh. Đây rất có thể coi là vị dung dịch trường sinh, mà những thiền sư Tây Tạng sử dụng từng ngày thay trà từ hàng ngàn năm qua.Điều trị làm việc trong hang, cho dù chỉ được ăn uống hạt răng ngựa, vô cùng kham khổ, song chỉ mấy mon sau, khung người tiều tụy, chỉ bao gồm độ 47kg của ông Lâm đã tăng thêm 52kg, sức khỏe hồi phục gần như là người thường. Ông Lâm ko thấy thể hiện khó thở, tức ngực nữa. 4 mon sau, vị thiền sư này nhắc: "Lù Pao nhắn anh xuống núi đấy". Ông Lâm bi thương rầu nói: "Con cần đi rồi, nhưng dịch con tất cả khỏi được không?". Vị thiền sư mang cho ông Lâm một bao thuốc dặn đem đến uống. Ông Lâm hỏi: "Chia tay thầy rồi, bé có chạm mặt lại được thầy nữa không?". "Còn duyên thì gặp được thôi!" - vị thiền sư nói rồi xoay đi. Ông Lâm xách đồ gia dụng xuống núi, nước mắt chứa chan. Ông nghĩ về rằng, rời ngọn núi này thì trước sau vẫn chết, mà lại ông vẫn cần ra đi.Bò lên đỉnh FansipanRời hàng núi Hymalaya, ông Lâm tiếp tục quá trình theo đoàn xe khôn cùng trường hết sức trọng dọc ngang Á – Âu của rubi Lù Pao. Mỗi chuyến du ngoạn kéo nhiều năm mấy tháng trời, thành ra cả năm ông Lâm mới tạt qua nhà được vài ngày, gửi cho vk con cọc chi phí rồi lại đi biệt tăm. Bà xã con cũng không biết ông có tác dụng gì. Bao tải thuốc cơ mà vị thiền sư bí ẩn ở Tây Tạng gửi khuyến mãi ngay đã đem đến cho ông Lâm sức mạnh như fan thường khiến ông làm việc quần quật thêm được mấy năm nữa. Đầu năm 1997, Hà Khẩu xuất hiện thông thương, ông về tỉnh lào cai cùng tín đồ em trai mở xưởng sửa chữa thay thế ô tô, chăm chở đồ vật liệu. Mặc dù nhiên, thời gian ngắn sau, bệnh lý ung thư phổi lại tái phát cực kỳ nặng. Rất nhiều cơn nhức xé ngực theo từng nhịp thở và khung người nhanh giường sút đi còn 40kg. Vk con nhận thấy cảnh đó chỉ biết nước mắt ngắn dài. Anh chị vẫn không có bất kì ai hay biết ông bị ung thư phổi. Trông nom thì ông chỉ xua tay nói không việc gì. Sợ vợ con phải cực khổ khi chứng kiến cái chết từ từ của ông, hoặc khiêng ông xuống tp hà nội chữa trị một cách vô nghĩa, ông đã tất cả một quyết định kỳ cục, chính là trèo tột đỉnh Fansipan tu thiền với chờ bị tiêu diệt một cách âm thầm lặng lẽ trên đó.
Ngoài thời gian hái thuốc, ông Lâm ngồi thiền trong nóng bức theo phương thức thiền Tây Tạng
Ngày đó, con đường lên Fansipan vô cùng gian khổ, hết sức ít fan leo được lên đến đỉnh núi. Thời điểm cuối năm 1998 ông bắt đầu leo núi với đầy đủ chăn màn, quần áo, dao phát, lương thực. Khỏi đề xuất nói chiếc cảnh bệnh dịch tật nhỏ xíu yếu, đi đang khó, leo núi còn khổ mang lại nhường nào. Khi đó, ông như người sắp chết, cứ bò lê bò lết từng bước một một. Bao giờ mệt thì quấn áo tơi ngủ, thức giấc dậy lại bò. Cứ vừa đi, vừa bò, vừa lết vậy nên 4 ngày 4 đêm thì lên tới độ cao 2.900m. Điều kỳ diệu đang xảy ra, khi ông Lâm thấy rất nhiều loại cây thuốc mà lại ông từng thực hiện ở Tây Tạng. Hóa ra, ở độ cao gần tương đương, thì hệ sinh thái kha khá giống nhau. Ông nhổ đông đảo cây dung dịch quý cơ mà vị thiền sư Tây Tạng chỉ cho, rồi nhai sống luôn luôn cả hoa, lá, thân, rễ.Trên chiều cao 2.900m, ông Lâm kiếm một cái hang nhỏ, nông choèn nhằm ở. Ông phạt trúc, lợp thêm dòng mái che mưa gió khỏi hắt vào. Sản phẩm ngày, ông mang phong phanh trong nóng bức để thiền, ổn định chân khí, thả mình với thiên nhiên, vũ trụ. Trong nhiều chuyến du ngoạn rừng cùng ông, tối xuống, khi tôi khoác tới mấy áo khoác, lại đâm vào túi ngủ, nằm cạnh đống lửa cháy bùng bùng vẫn không ngủ nổi do rét, thì ông Lâm chỉ mặc loại áo bộ đội phong phanh, hoặc tháo trần ngồi thiền. Ông ngồi như tượng cả đêm, tuyết bao phủ trắng mái đầu pha sương. Ông Lâm bảo, phương pháp thiền của những thiền sư Tây Tạng hết sức huyền diệu. Các thiền sư nói với ông rằng, bộ não con bạn tuy nhỏ, nhưng mà lại tiêu hao mức năng lượng rất lớn. Giữ lại cho bộ não luôn thanh thản, thư giãn đặc trưng quan trọng với những người mắc ung thư. Theo ông Lâm, những người dân mắc ung thư cơ mà đau khổ, dằn vặt, luyến tiếc, cân nhắc nhiều, thì sẽ bị tiêu diệt rất nhanh. Còn những người dân vui vẻ, thanh thản, sẵn sàng đón nhận cái chết, ko chút luyến tiếc, thì có thể sống được cực kỳ lâu. Nếu những người mắc ung thư, đặc biệt là ung thư phổi, tu thiền theo cách thức của những thiền sư Tây Tạng cũng là cách trị căn bệnh hiệu quả.Những kỳ hoa dị thảo
Trong những chuyến hành trình vào rừng sâu, trèo lên núi cao với “người rừng” è Ngọc Lâm, tôi được ông chỉ mang lại vô số nhiều loại cỏ, cây, củ, quả, toàn phần đa thứ kỳ hoa dị thảo. Những một số loại thảo dược mà các thiền sư Tây Tạng sử dụng, hầu như người Việt Nam chưa biết đến, cũng không có trong sách vở ngành dược. Vào mỗi chuyến hành trình rừng, dịp nấu ăn, ông Lâm thường vào rừng nhổ một vài loại cỏ nhằm nấu canh. Ông Lâm rất mến thương những chiếc lá bé dại hình trái tim, có blue color tía, với phần lớn sợi nhấp nhánh như kim tuyến. Trước đây, ở việt nam chẳng ai biết một số loại cỏ này, cũng không có trong sách, yêu cầu ông tự hotline nó là cỏ kim tuyến. Ông Lâm bảo rằng, loại cỏ này là 1 vị thuốc cực quý, quan trọng thứ nhì trong bí thuốc chữa ung thư nhưng mà ông áp dụng để cứu mình. Hồi trèo lên Fansipan, thấy chủng loại cỏ này, ông Lâm vẫn xúc đụng trào nước mắt cùng ông tin tưởng rằng mình đang sống được. Ông cứ ngắt lá, thân, rửa qua nước suối rồi nhai tất. Cầm mà sức khỏe hồi phục vô cùng nhanh. Tôi tin lời ông Lâm nói tới thứ cỏ lạ này, cần đã mang bọn chúng về Hà Nội, hỏi một vài giáo sư, tiến sĩ chuyên ngành dược, nhưng không vị như thế nào biết. Có vị còn bảo nó không có giá trị gì cả.
Ông Lâm bên cây dung dịch quý
Ông Lâm vốn có nhiều năm bôn ba Trung Quốc, thao tác làm việc và sống với những người Trung Quốc, phải ông biết họ cực kì xảo quyệt trong việc thu mua nguyên liệu thảo dược tự nước ngoài. Chúng ta không khi nào họ máu lộ chức năng của đa số thứ mà họ sẽ mua. Vô số loài cam thảo dược liệu quý đã biết thành họ tận thu, mà bọn họ lại cười họ rằng ném tiền thu mua thứ vớ vẩn. Hồi ông Lâm mới vào Hoàng Liên tô sống với thú hoang, cỏ nhung mọc lan khắp những hốc cây, những vết bụi rậm. Hôm ông Lâm nấu chén bát canh cỏ nhung cho tôi ăn, ông bảo: “Chú thân với cháu lắm, chú mới tiết lộ cho con cháu về cây cỏ này. Cháu gồm biết người trung quốc và fan Nhật mua cây cối này với mức giá bao nhiêu tiền không?”. Thấy loại cỏ này mọc đầy vào rừng, tôi đoán bừa khuôn khổ trăm ngàn. Tôi ngã vấp ngã chửng khi ông Lâm bật mý rằng, cách đây 10 năm người china mua sinh sống Tây Tạng với mức giá 5 triệu đồng/kg tươi dính cả đất ở rễ. Fan Nhật còn tải nó với giá giá bán đắt hơn nhiều. Nếu là cỏ nhung thô thì có mức giá trên 100 triệu đồng/kg. Bởi vì cỏ nhung quý và hiếm như thế, bị trung quốc thu cài đặt tận diệt yêu cầu bây giờ, tôi và ông Lâm đi rộc rạc cẳng chẳng tìm nổi một cây. Theo ông Lâm, cỏ nhung này cần mọc ở độ cao hơn 2.800m mới có giá trị dược liệu cao. Những thiền sư Tây Tạng sử dụng cỏ nhung để tăng tốc sức khỏe, giải độc cơ thể, chữa bệnh ung thư. Vận tải viêncủa Trung Quốc thường được sử dụng cỏ nhung trước các cuộc thi đấu bởi vì nó có tác dụng chẳng hèn gì doping. Viện quân y trung hoa sử dụng cỏ nhung cùng một vài vị khác trong khám chữa ung thư từ rất lâu rồi. Cơ mà cỏ nhung có một tính năng thần kỳ mà người việt không biết, đó là có công dụng tái tạo tế bào, nhất là tái chế tạo tế bào gan. Với tính năng này, cỏ nhung đích thực là thần dược, cỏ trường sinh, quý hơn đá quý ròng. Hồi ông è Ngọc Lâm lên đỉnh Fansipan sống trong hang, ông bất ngờ khi phân phát hiện có rất nhiều tiết trúc nhân sâm ở độ cao từ 2.500m trở lên phía trên núi Hoàng Liên Sơn. Loài sâm trúc này cũng từng có rất nhiều ở Tây Tạng. Các nhà sư Tây Tạng review nó quý ngang cùng với sâm Triều Tiên. Ông Lâm từng đào được một củ sâm 800 tuổi, thân nó bao gồm 800 đốt. Ông Lâm thừa biết giá trị củ sâm kia rất quyết liệt nếu bán sang Trung Quốc, tuy nhiên, ông đang không làm vậy. Nếu buôn bán nó quý phái Trung Quốc, người trung hoa biết Hoàng Liên Sơn có sâm quý, họ đang tìm sang thu cài đặt tận diệt. Nuốm nên, thế vì buôn bán củ sâm kiếm tiền tỉ, ông vẫn chặt khúc biếu mặt hàng xóm, các bạn bè, bé cháu. Một vài nhà kỹ thuật xem bình rượu dìm củ sâm 800 tuổi của ông Lâm đang choáng váng. Dù cho có đào tung trái khu đất này, cũng ko thể tìm kiếm được củ sâm già như thế. Trên nuốm giới, củ sâm 2-3 trăm tuổi, đang được xem như là báu đồ gia dụng vô giá chỉ rồi.Ông Lâm còn chưa kịp mừng vị phát hiện “kho bảo vật sâm” vào đại nghìn Hoàng Liên, thì một ngày, vào tầm khoảng năm 2.000, ông bất chợt thấy đồng bào Mông cùng với gùi, cuốc, thuổng ầm ầm lên núi đào bới. Ông Lâm hỏi bọn họ kéo vào rừng đào bới gì, họ bảo đi kiếm “khoai lang núi”. Thời gian đó, ông Lâm mới biết, người trung quốc mang củ huyết trúc nhân sâm sang trọng Lào Cai, cho tận các phiên bản người Mông với nói rằng muốn thu thiết lập thật nhiều… “khoai lang núi”. Bọn họ bảo cùng với đồng bào rằng đề nghị thu mua những củ “khoai lang núi” này để… ăn uống chống đói. Thế là, đồng bào ầm ầm vào rừng Hoàng Liên Sơn, tìm hiểu không biết bao nhiêu “khoai lang núi bán ra cho người ta. Lúc đầu, giá bán mỗi kg “khoai lang núi” chỉ bao gồm mấy nghìn đồng, sau tăng thêm vài chục ngàn, rồi tăng lên vài trăm nghìn đồng. Lúc người trung hoa nâng giá chỉ “khoai lang núi” lên vài triệu một kg, thì gồm xới tung cả cánh rừng cũng chả đưa ra củ làm sao nữa. Trong những hàng trăm dược liệu quý như bảo bối ở Hoàng Liên Sơn, thì có một loài nấm khôn xiết quý hiếm, được bạn Trung Quốc so sánh với xoàn ròng, là nấm mèo phục linh thiên. Hồi long dong sâu trong rừng, ở chiều cao 2.800m, ông Lâm vẫn phát hiện gồm một cánh rừng, toàn những cây vân sam hàng chục ngàn năm tuổi. Loài cây này trên nhân loại cũng hết sức hiếm. Ở việt nam chỉ mới phát hiện tốt nhất ở Hoàng Liên Sơn, số lượng khoảng 400 cây. Ở Tây Tạng cũng đều có một cánh rừng vân sam. Ông Lâm đã được theo chân các thiền sư đi lấy củ mộc nhĩ này cần ông nhớ. Các thiền sư Tây Tạng chỉ sử dụng một lát nhỏ của củ mộc nhĩ chế vào những vị thuốc khám chữa ung thư cho những bệnh nhân nặng. Người trung quốc thường tìm lên Tây Tạng thu sở hữu loài nấm này. Họ sử dụng vàng để sở hữ bán. Củ nấm nặng 1 lạng, thì chúng ta đổi một lạng vàng. Xưa kia, loại nấm này dùng làm cung tiến triều đình còn chỉ vua chúa new được ăn. Nấm mèo phục linh thiên hầm với chim công làm cho món ăn bổ dưỡng tuyệt đỉnh công phu cho vua chúa.Hồi quý phái Tây Tạng thăm lại những thiền sư, ông tặng ngay mấy quả nấm mèo phục linh thiên. Những vị thiền sư đã chết lặng khi cảm nhận món quà mà lại với chúng ta là khôn cùng quý hiếm. Vị thiền sư từng chữa các bệnh ung thư cho ông Lâm hỏi: “Con đem thứ quý hiếm này ở chỗ nào ra vậy?”. Ông Lâm trả lời: “Ở vn con nấu canh nạp năng lượng hàng ngày”. Vị thiền sư sẽ tát ông Lâm một cái nổ đom đóm và bảo: “Anh bao gồm biết vấn đề anh ăn uống vô tội vạ như thế đã chiếm đi bào thai của bao nhiêu tín đồ không?”. Ở Việt Nam chưa tồn tại nghiên cứu vớt nào về mộc nhĩ phục linh thiên, cũng không có nhà dược khoa nào biết về loại nấm này. Mặc dù nhiên, theo “người rừng” è Ngọc Lâm, qua thực tiễn sử dụng các năm nay, ông thấy phục linh thiên có tác dụng ức chế to gan khối u. Khi ông nêm thêm vài lát phục linh thiên vào bài thuốc, ông cảm thấy công dụng mạnh hơn, lâu năm hơn. Với người huyết áp thấp, gầy yếu, suy nhược, thì mộc nhĩ phục linh thiên có tính năng kỳ diệu.Bí mật trồng thuốc tốt trong rừng thẳm
Ông Lâm vốn gồm trí nhớ rất tốt, nên hối hả tìm được không ít loại thảo dược liệu cực quý, mà hầu như những thảo dược ấy chưa từng được nghe biết ở Việt Nam. Mặc dù nhiên, ông đã đi khắp đại ngàn Hoàng Liên, xuyên dọc biên cương đến tận Mường đái của khu đất Lai Châu, quý phái cả trái núi cao 3.900m cạnh Mường tè thuộc đất Trung Quốc, tuy nhiên tuyệt nhiên không thấy có một cây ngũ trảo long nào. Ngũ trảo long được những thiền sư Tây Tạng reviews là thảo dược liệu quý duy nhất trong bài thuốc trị ung thư. Biết rằng ở Việt Nam không tồn tại cây thuốc trân quý này, phải ông nai lưng Ngọc Lâm đã quyết định rời đỉnh Fansipan tìm kiếm sang Tây Tạng. Khi chạm mặt lại thiền sư Uy-ri-ang-kha-đa, bạn đã cứu giúp ông thoát ra khỏi căn bệnh ung thư quái ác, thì ông đã không tính 90 tuổi, sắp đến đắc đạo. Thiền sư đang sẵn sàng hậu sự, dặn dò đệ tử để vào hang ban đầu quá trình nhập tịch sẽ được về cõi Phật. Phần đông thiền sư vùng đất bí ẩn Tây Tạng tu hành cả đời, làm chần chừ bao câu hỏi nghĩa với mong muốn được đắc đạo. Khi sẽ đủ duyên, thấy vòng đời vẫn hết, họ sẽ vào một chiếc hang nhỏ tuổi đục sẵn vào núi đá ngồi thiền. Đệ tử sẽ xây bức tường để bịt kín miệng hang. Những thiền sư sẽ không còn ăn uống gì trong quy trình ngồi thiền trong hang tối. 3 mon sau, đệ tử sẽ xuất hiện hang ra xem. Nếu như thiền sư chưa bị tiêu diệt thì tiếp tục bịt cửa hang lại. Cứ 3 tháng họ lại xuất hiện một lần để bình chọn xem thiền sư còn thở không. Khi thiền sư đã kết thúc thở, cơ thể khô đét, cứng như gỗ, thì họ trùm kín hang, không khi nào mở ra nữa.
Ông Lâm trường đoản cú hái dung dịch trong rừng
Lúc vị thiền sư này đang sẵn sàng hậu sự, ông Lâm vẫn nói rằng, ở việt nam cũng có tương đối nhiều cây thuốc tốt như ở hàng Hymalaya, cơ mà cây thuốc quan trọng nhất là ngũ trảo long thì không có. Nghe ông Lâm nói vậy, vị thiền sư đang giật mình. Ông bất ngờ rằng ở quốc gia phương nam “có quả chuối và vô cùng nóng”, lại sở hữu những thần dược nghỉ ngơi xứ băng giá bán Tây Tạng. Ông Lâm đang khẩn ước xin loại cây thuốc ngũ trảo long về trồng sinh sống Việt Nam, tuy nhiên vị thiền sư tự chối. Thời điểm đó, ông Lâm mới hiểu rằng, hóa ra, trước đây vị thiền sư này mang đến ông Lâm biết các vị thuốc vì vậy là bởi vì ông ta cho là ở tổ quốc có khí hậu nóng không khi nào có hầu hết vị thuốc quý như ở dãy Hymalaya. Tuy vậy không ngờ, đỉnh Hoàng Liên Sơn cũng rất cao, khí hậu lạnh quanh năm yêu cầu cũng có rất nhiều loài cây thuốc quý như ở hàng Hymalaya này. Vị thiền sư ko tiếc thuốc quý, nhưng lại ông sợ tiết lộ, cả nhân loại sẽ kéo cho nhổ sạch. Sau một tuần lễ ông Lâm sống trong hang, chạy đôn chạy đáo giúp các thiền sư trị bệnh cho người nghèo, rồi thiền sư Uy-ri-ang-kha-đa cũng đến gặp ông Lâm bảo: "Mai tôi vào hang nhập định rồi, kiên cố không gặp mặt anh nữa. Tôi sẽ cho anh 30 hạt ngũ trảo long, anh đưa về gieo trồng, cứng cáp cũng vừa lòng khí hậu cùng sống được. Anh cần giữ kín đáo những các loại cây dung dịch này. Trường hợp anh thổ lộ thì khắp vùng Tây Tạng này cũng trở nên bị nhổ hết. Hàng triệu người bệnh đang đợi mong vào cây dung dịch này đấy". Ông Lâm quỳ xuống tạ ơn thầy cùng hứa sẽ không tiết lộ với ai. Thiền sư gầy khô đét đẹt thanh thản lao vào hang. Cửa ngõ hang đóng lại. Đệ tử ngâm nga đọc kinh kế bên cửa hang, còn ông Lâm ngồi khóc. Ông vái lạy, gạt nước mắt xuống núi về nước.Ông Lâm tìm kiếm một khoảnh núi cực kỳ cao, vách đá dựng đứng, hiểm trở, chưa tồn tại dấu chân thú với dấu chân tín đồ trên hàng Hoàng Liên tô rồi gieo 30 phân tử ngũ trảo long. Ông dựng lều ngay đó nhằm trông nom. Ông trông chừng từng con côn trùng, ko để bọn chúng xơi mất phân tử nào. Xuyên suốt 10 năm trời siêng bón, nhân giống, không ít vườn ngũ trảo long đang hình thành. Cây ngũ trảo long quả thực vô cùng kỳ quái. Chúng có lá nhỏ tuổi như lá lúa, cơ mà chỉ dài kích thước 15cm, mọc xòe như mẫu loa. Trên đầu lá mọc ra nhành hoa trông như bàn tay rồng có 5 móng vuốt. Vì gồm hình thù như thế, đề xuất ông Lâm để tên cho nó là ngũ trảo long. Thời gian đó, ông Lâm new kể với tôi rằng, trong chai rượu thuốc cơ mà thi thoảng ông đưa đến tôi xoa bóp, tất cả “thần dược” ngũ trảo long. Vào các chuyến du ngoạn rừng, mọi khi đau chân, chỉ xoa ít rượu vào nơi đau cùng uống vài giọt, chỉ vài giây sau, cơn đau tan biến đổi đâu mất.Đại nghìn Hoàng Liên Sơn liên tục bốc hỏa. Sợ lửa thiêu rụi vườn cửa thuốc quý, ông Lâm đang nhân tương đương ra không ít nơi. Ông trèo lên tận đỉnh U bò ở Trạm Tấu (Yên Bái), Ngũ Chỉ tô (Lào Cai), Pu si Lung (Lai Châu), toàn đầy đủ ngọn núi cao xấp xỉ 3.000m để trồng ngũ trảo long. Những vườn thuốc quý này được trồng ở hồ hết nơi vô cùng túng thiếu mật, nên đi nhiều ngày trời new đến. Ông sử dụng phiên bản đồ địa hình để khắc ghi địa điểm. Nhiều phương thuốc quý cũng rất được ông gieo trồng khắp núi cao, rừng thẳm. Đặc biệt là loại tiết trúc nhân sâm, cũng rất được ông gieo trồng ở gần như nơi mà sử dụng ống nhòm cũng ko thấy được. Tôi nói nghịch với ông Lâm rằng: “Ông trồng tiết trúc nhân sâm để kiếp sau thu hoạch ạ?”. Ông Lâm bảo: “Đời con, đời con cháu của tôi kiên cố gì sẽ biết leo núi nhưng mà tìm. Tôi làm rứa là để muốn loài sâm quý và những cây thuốc quý không xẩy ra tuyệt chủng sinh sống Việt Nam”.Giờ đây, dù đã ở tuổi 64, tóc điểm bạc, song sức khỏe của “người rừng” è cổ Ngọc Lâm khá ổn định. Khối u vào phổi thu nhỏ dại lại, không cách tân và phát triển nữa. Ông đi cả tháng trong rừng phân vân mệt. Cơ hội nào trong cha lô của ông cũng có bình thuốc nhằm uống. Ông lọ mọ trong rừng nhằm tự cứu vãn mình, để cứu vớt mạng những người dân đang mắc những bệnh lý quái ác. Ông rất bi thương là mối cung cấp thuốc vượt ít, ông lại yêu cầu tự đi lấy, không thể thuê được fan (sợ lộ cây thuốc, sẽ bị nhổ sạch) bắt buộc không giúp được nhiều người. Trong khi đó, rất nhiều người ung thư làm việc Việt Nam từng ngày một nhiều. Tuyên chiến cùng với ung thư
Vì nguồn thuốc quý ngày 1 hiếm, bị khai quật triệt để, cần ông Lâm vẫn không tìm ra phương pháp nào giúp được rất nhiều người. Hiện tại, mối cung cấp thuốc vị ông gieo trồng và khai quật từ thiên nhiên chỉ đủ chữa trị trị mang lại rất không nhiều người. Trong những chuyến xuyên rừng nhiều năm ngày thuộc ông è Ngọc Lâm, tôi được ông chỉ mang đến xem hàng ngàn loài thảo dược, toàn kỳ hoa dị thảo. Tôi tra cứu đa số cây thuốc ông Lâm chỉ trong từ điển dược khoa nước nhà, vào sách của GS. Đỗ tất Lợi, song không có. Tôi có cảm giác, ông Lâm như 1 pho sách hoàn toàn mới về những loại dược liệu thần bí. Người trung hoa nói rằng: “Người Việt chết trên đụn thuốc quý mà không biết”. Quả thực, nền đông y giang sơn còn kém xa họ, nên bọn họ thiệt thòi đầy đủ thứ. Họ nhổ sạch cam thảo dược liệu quý bán cho họ với giá tốt mạt, rồi lại download thuốc của mình với giá cắt cổ. Điều ông Lâm trăn trở, là phiên bản thân ông quan yếu sống được mãi mãi, nhưng mà lại không kiếm được chỗ tin cẩn để bàn giao những cây dung dịch quý, nhằm tìm biện pháp gieo trồng, bảo tồn, cứu chữa fan bệnh, có tác dụng giàu mang đến đất nước. Với khi ông mất đi, các loài cam thảo dược liệu cực quý đã lại là cây rừng như triệu năm nay vẫn thế.Bao năm âm thầm gieo trồng, nhân giống, khu vực nguồn vật liệu hoang dã, thấy sẽ đủ nguyên liệu, “người rừng” trần Ngọc Lâm đã quyết định xuống núi, phối hợp với những người có tâm huyết, cung cấp những nhiều loại thảo dược quý bên dưới dạng trà, đặt tên là trà trường sinh Thang để thịnh hành ra cộng đồng. Ông Lâm với khát vọng cung ứng thảo dược quý nhất, tốt nhất, với giá thấp nhất cho người Việt, nhằm mục tiêu tuyên chiến với bệnh lý ung thư hiện nay đang rất nhức nhối sinh sống Việt Nam. Ông mong ước người dân sống và thao tác ở những môi trường ô nhiễm, có nguy cơ cao mắc ung thư được áp dụng thảo dược thường xuyên, nhằm mục tiêu tránh mắc phải căn bệnh quái ác này. Ông cũng cầu mong, về sau gần, sẽ thành lập được một trung vai trung phong điều trị miễn phí cho người nghèo, bị ung thư di căn, bệnh tật viện trả về.
Huyền sử trà trường sinh Thang
Hồi trị bệnh ung thư phổi trong hang đá ở thị xã Lhasa (Tây Tạng), ông trằn Ngọc Lâm được thiền sư Uy-ri-ang-kha-đa cho đi theo học tập nghề thuốc. Sau mấy ngày cuốc cỗ dọc sườn núi Hymalaya, ông Lâm được chứng kiến vô vàn các loại kỳ hoa dị thảo mọc lẫn trong rừng, trong kẽ đá lẫn cùng với mây gió ở độ dài 5.000 mét, quanh năm giá độ âm. Những các loại cây thuốc vốn đã quý, lại sinh sống trong môi trường thiên nhiên khắc nghiệt nên càng hiếm, càng hóa học lượng. Theo vị thiền sư thì các kỳ hoa dị thảo này chỉ sống sinh sống trên phần nhiều đỉnh núi khôn cùng cao, vì chưng đó, trên trái đất không đâu có. Mặc dù nhiên, lúc đó không có tư tưởng trở thành y sĩ nên ông Lâm chỉ để mắt vào những cây dung dịch chữa căn bệnh ung thư đặc biệt là bệnh phổi của mình. Trong những những cây thuốc quý chống ung thư, ông Lâm sệt biệt chú ý 7 một số loại thảo dược mà những thiền sư quý nhất, phối kết hợp tạo thành bí thuốc mà các thiền sư Tây Tạng hotline là trường sinh Thang. Giới võ lâm Tây Tạng cổ xưa vẫn dùng loại thuốc này. Bài thuốc Trường Sinh Thang có rất nhiều tác dụng, được coi là vị thuốc trường sinh, mà những thiền sư Tây Tạng sử dụng hằng ngày thay trà từ hàng ngàn năm qua. Những thiền sư Tây Tạng nói với ông Lâm rằng, khoảng những năm 1950, không ít kẻ côn đồ sẽ tra tấn những vị thiền sư để cưỡng ép họ chỉ những cây thuốc tốt trị ung thư, kia là hầu hết cây thuốc được các thiền sư thực hiện một lượng nhỏ dại trong trà mỹ nhân Thang. Mặc dù nhiên, bọn họ chỉ hiểu rằng vài nhiều loại thảo được. Các cây thuốc tốt vùng Tây Tạng được một đơn vị chức năng của Trung vai trung phong thuốc Trung y, thuộc tập đoàn lớn quân y phái mạnh Tán trồng cùng nghiên cứu. Đây là đơn vị phân tích về dược liệu lớn số 1 Trung Quốc. Tuy nhiên, bí thuốc trị ung thư của mình rất đắt. Từng liều họ đẩy ra thị trường giá chỉ vài triệu vnd tiền Việt. Hồi nghe tin ông Lâm được các thiền sư Tây Tạng chỉ dẫn những cây thuốc tốt trị ung thư, tiến sĩ, thiếu thốn tướng quân y vương Đức Tài, chủ nhiệm Trung vai trung phong thuốc Trung y của trung hoa đã sang chạm mặt ông Lâm và hứa sẽ khuyến mãi bạc tỉ nếu như ông nói tên 7 cây thuốc quý nhất chống ung thư mà những thiền sư Tây Tạng sử dụng uống hằng ngày như trà. Tuy nhiên, ông Lâm khước từ thẳng thừng. Một là lời hứa với vị thiền sư vẫn còn ám ảnh ông, hai là nói ra, người trung hoa tung chi phí thu mua khiến cho những một số loại dược liệu quý này nhanh chóng tuyệt chủng không đều ở nước ta mà còn thật sạch cả hàng Hymalaya.Hồi về núi Hoàng Liên Sơn, ông trần Ngọc Lâm phát hiện nay trên độ cao xấp xỉ 3.000m, cũng có những cam thảo dược liệu quý, mà các thiền sư Tây Tạng chế biến thành trà trường sinh Thang. Tuy nhiên, nhiều các loại thảo dược cực kỳ ít. Bao năm qua, ông nhân giống, gieo trồng ở đông đảo nơi cực kì xa xôi, hiểm trở, túng thiếu mật, đề xuất đã nhân rộng lớn được những một số loại thảo dược này. Hiện, mối cung cấp nguyên liệu, cả thu hái trường đoản cú nhiên, lẫn gieo trồng, đã có đủ để tiếp tế một lượng trà trường sinh Thang mang lại hàng ngàn người dùng thường xuyên. Ông Lâm vẫn tiếp tục gieo trồng, nhân rộng rãi núi cao rừng thẳm, với ước muốn nguồn thảo dược liệu quý vẫn dồi dào hơn.Theo các thiền sư Tây Tạng, loại trà này có tính năng đào thải chất độc khỏi cơ thể, tăng tốc chức năng gan, mật, thận, tái chế tác tế bào, tiêu ngấn mỡ thừa, bức tốc vi chất cho cơ bắp, làm hết mụn nhọt, tàn nhang… Giới võ sư Tây Tạng uống các loại trà này nhằm tăng lực cơ thể, tăng sức mạnh, dẻo dai cho cơ bắp. Đặc biệt, nếu thao tác làm việc trong môi trường độc hại, uống các rượu bia, nạp năng lượng nhiều món ăn không đảm bảo… thì càng nên dùng Trường Sinh Thang, để loại trừ độc tố khỏi cơ thể, đảm bảo an toàn sức khỏe mang đến gan.Theo các thiền sư Tây Tạng, nếu sử dụng trà trường thọ Thang thường xuyên xuyên, uống cố nước, thì hoàn toàn có thể tránh được không hề ít bệnh ung thư. Các bệnh ung thư ngày nay phần nhiều đều có nguyên nhân từ nhiễm độc cơ thể. Môi trường xung quanh sống không đảm bảo, thay đổi không khí ô nhiễm, nhà hàng siêu thị nhiễm hóa chất… những độc chất tích tụ trong cơ thể, làm biến dị tế bào, dễ sản xuất thành ung thư. Trà trường sinh Thang có những thành phần, hoạt chất loại bỏ cực bạo dạn độc hóa học tích tụ trong cơ thể, loại bỏ các tế bào lạ, tái tạo nên tế bào gan, tăng tốc sức mạnh dạn gan, thận, để đương đầu lại căn bệnh tật. Bởi vì thế, trường thọ Thang không những có công dụng tiêu trừ rất nhiều bệnh tật, hơn nữa có tác dụng phòng bệnh ung thư rất tốt. Ông nai lưng Ngọc Lâm quyết định xuống núi, phối phù hợp với những người dân có tâm huyết, sản xuất một số loại thảo dược quý bên dưới dạng trà để thịnh hành ra cộng đồng, có nghĩa là ông Lâm đã mang khát vọng cung ứng thảo dược quý nhất, tốt nhất, với giá thấp nhất cho người Việt. Ông Lâm đến biết: “Khi trà trường sinh Thang thịnh hành ra cùng đồng, mọi bạn cùng sử dụng, thì tôi xác minh sẽ đóng góp thêm phần làm lờ đờ sự tăng thêm của tình trạng bệnh ung thư do nhiễm độc hiện đang rất nhức nhối ngơi nghỉ Việt Nam”.
Trường Sinh Thang - Dược liệu bí truyền của các thiền sư Tây Tạng – “người rừng” ung thư trằn Ngọc Lâm thu hái, gieo trồng vào rừng Hoàng Liên sơn (Lào Cai), ở độ cao hơn nữa 2.000m.Phân phối: Cty Cổ phần đầu tư và trở nên tân tiến Thiền Việt (21F Nguyễn Khang, mong Giấy, Hà Nội. Điện thoại: 04 3992 3939; 016 33 68 1111) Công dụng: Giúp tăng tốc chức năng gan, góp mát gan, thanh nhiệt. Cung cấp giảm mỡ máu, bớt cholesterol.Đối tượng sử dụng: Dùng cho những người bị mỡ chảy xệ máu, rét gan, người mệt mỏi căng thẳng.web: truongsinhthang.vn(Chú ý: sản phẩm này không phải là thuốc và không có tác dụng thay vắt thuốc chữa trị bệnh).

Xem thêm: Giá Gỗ Thông Việt Nam - Giá 1 Khối Gỗ Thông Pallet

tây bắc có kỳ nhân, ông là bố bà xã bạn người cùng cơ quan của chúng tôi. Chiều bé rể hy vọng làm phim truyền họa về vẻ đẹp nhất hoang sơ vĩ đại của vùng Fansipan, ông từng chuyển êkíp của con lặn lội xuyên rừng mỗi tháng trời để xong xuôi việc đó. Bởi vì ông ở trong nằm lòng nơi này, từng từ “giam lỏng” bản thân ở khoảng không gian trong trẻo cao vời so với mặt nước biển cả của Fansipan và tìm thuốc nhằm tự chữa bệnh dịch ung thư.
*
Ông trằn Ngọc Lâm trong hành trình dài lên Fansipan.

Tôi đã gồm dịp được đồng hành cùng ông khoảng chừng năm 2005, trong chuyến hành trình rừng tìm kiếm miếu An phái mạnh Đại Thần tài, được dân buôn lậu xây vào một lối tắt bên trên đỉnh Hoàng Liên. Ngay gần miếu hoang ấy, tôi đã nhìn thấy trâu bị tiêu diệt rét nằm phân bỏ trong đồ sộ đá cùng im lìm lặng lẽ của đỉnh đèo này, vị trí mặt trời lặn nhanh đến nỗi không khiến cho sương muối tất cả thời giờ sẵn sàng một chút mang đến đêm dần dần đến. Dạo đi Fansipan năm 2008, cửa hàng chúng tôi đã cậy nhờ vào ông gửi đường chỉ lối. Còn ai bao gồm thể an toàn và đáng tin cậy hơn được nữa đây? Ông đồng ý. Tôi lên tàu cùng hai bạn trẻ đồng nghiệp - Nguyễn Thành Lân với Phạm Ngọc Dương. Đêm trên tàu cạnh tranh ngủ, 3 đồng đội mở hành lang cửa số nhìn ra trời khuya mênh mông. Trăng đã được gần tròn, đuổi theo tàu như 1 vầng sáng sủa trong sương mờ ảo. Núi đồi rìa phía đông dải Hoàng Liên yên lặng rùng rùng lùi lại phía sau, trong tiếng bánh fe nghiến vào sơ hở đường ray, rất nhiều đều, thao thức. Ông – è Ngọc Lâm – đã hóng sẵn chúng tôi ở Lào Cai, quan sát trời đoán nắng và nóng mưa, đoán hơi ẩm đang hết sạch trong ko khí giúp thấy liệu có bị nẻ toác khía cạnh mày không, đoán ánh sáng trừ lùi dần dần (từ Sapa cứ lên rất cao thêm 100m thì ánh sáng sẽ giảm thêm một độ), sửa biên soạn khởi hành.

1.Ông Lâm sinh vào năm 1952, lính giải phóng ra quân, tầm thước, dĩ nhiên chắn, đĩnh đạc lối hoàng, hai bước đi lúc nào thì cũng đi tuy vậy song với nhau. Một dáng vóc tạo cảm xúc tin cậy. Ông từng mua sắm trên khắp các con đường xuyên Á, thừa sa mạc với các đoàn xe khôn cùng trường, rất trọng. Trong cuộc sống phiêu bạt của mình, ông dừng bước dăm năm làm việc Tây Tạng nhằm xin học tập võ công, thiền định và hái thuốc. Đầu trong năm 1990, lúc biết bị mắc bệnh dịch ung thư, ông Lâm quăng quật nhà lên sinh sống trên Fansipan để tìm thuốc tự cứu vớt mình. Quãng thời hạn ấy, khu vực này còn hiu quạnh bước chân người. Balô, đèn pin, bé dao Mèo, bật lửa, áo mưa, cuộn dây thừng với dăm miếng lương khô, vài cân nặng gạo, một túm muối, gồm vậy thôi, ông sinh sống trên đỉnh trời có đợt cho tới 3 tháng. Ông trở lại với thiên nhiên, lựa chọn nơi khắt khe nhất mà làm bạn với núi non quạnh vắng quẽ, với gấu, khỉ, chim ưng, với cỏ cây lạ lẫm ở một góc trời hoang vắng. Ông được biết 5 bé đường, từ bốn phương khác nhau, hoàn toàn có thể lên tới đỉnh Fansipan, trong những số đó có những con phố do chủ yếu ông mở lối. Sinh sống trong hang, sáng sáng mang bì tải xuống suối vác nước đang đóng băng, bẻ tre trúc về nổi lửa, thiền định rồi đi tìm kiếm thuốc. “Có đêm nhức quá, tôi cứ lang thang vậy giữa rừng, kiệt sức ở đâu thì vấp ngã xuống bị tiêu diệt đó, gồm khi vk con lại càng đỡ bắt buộc chôn” - ông kể. Vậy nhưng ông tìm thấy thuốc quý, như giảo cổ lam, loài cây quý tưởng chỉ gồm ở mạn núi cao Nhật bạn dạng và Tây Tạng. Một vị gs ngành Dược học vẫn xin loại thuốc này để nghiên cứu điều trị ung thư, ông Lâm đến không. Tập đoàn lớn Đông dược Bảo Long từng tất cả lời mời ông có tác dụng Phó TGĐ, nhưng lại ông trường đoản cú chối. Ông ko thích, chỉ muốn đi kiếm thuốc tại mọi miền hoang vu từng góp ông thừa qua bệnh tật. Fan dẫn đường giúp chúng tôi lên Fansipan là mộtkỳ nhân.

Ông chọn 2 người Mông thồ đồ cho việc đó tôi, thiết lập giúp từng gói mì tôm, lương khô, con gà đã lặt vặt trụi có tác dụng sạch, thịt bò thái sẵn, làm thịt lợn, gạo, trứng, muối, gừng, chanh, ớt, nước, rượu trắng, bắt buộc tây, tỏi tây, lá chanh, cải bắp, cải làn, giấy vệ sinh, xoong chảo và túi ngủ hóa học đầy ngất xỉu trong 2 cái gùi mây nặng trĩu tới hơn 1 tạ. Còn có cả nến để hơ nóng nhỏ dại xuống cành lá mà đội bếp, phòng khi dừng lại cắm trại ở phần đường rừng ẩm ướt. Ai đã từng từ chén Xát đi Phong Thổ, qua đèo Mây làm việc vùng Mường Hum cao 2.100m vào mùa đông và thấy tuyết thân đỉnh đèo? ai đã qua sườn bên đó của Fansipan, thấy hàng Khau Kha cố gắng núi trùng điệp, cây trồng um tùm; thấy dãy Khau Cương nơi cao nơi thấp thật là hiểm trở, đèo gió suốt ngày thổi mạnh, cây cỏ không thể mọc lên? ai đã đến các cửa rừng nguyên sinh pa Vây Sử, Tông Qua Lìn, Dào San, bạn dạng Lang, Sin Suối Hồ… dưới chân hàng Hoàng Liên? ai đã thấy vệt tích bạn cổ nghỉ ngơi hang Thẩm Cung, trống đồng ở bản Giang, nơi người thái từng gọi vùng này bằng bố tên: Mường Tiến (Tiến - giờ tượng thanh chỉ giờ sét trong ngôn từ Thái), Mường Phá Phạ (mường mồm trời) hoặc Mường Pá Phạng (mường trời thét) bởi nơi này hay gồm sấm sét? những người dân ấy sẽ sở hữu được cùng suy nghĩ, Fansipan cao hơn nữa cả nghìn mét nữa, hẳn khắt khe biết chừng nào. Cơ mà ngày buốt giá nhất, băng tuyết trùm đỉnh núi, chẳng ai dại khờ lên Fansipan cả. Hiểu rằng Fansipan dữ đến cả độ nào, chỉ bao gồm ông Lâm đây, bạn dẫn con đường thôi. Chúng ta tôi cũng từng theo chân ông Lâm đi fan hâm mộ cuối mùa xuân năm 2007 về nói rằng, hoa đỗ quyên tràn ngập như ước vồng bảy sắc đẹp trên các triền rừng. Quang cảnh Fansipan vẫn y như trong thư công ty văn Nguyễn Tuân gửi các bạn - đơn vị văn tô Hoài - năm 1964: “Mình sinh sống trên đỉnh điểm nhất, được thấy hoa đỗ vũ nở vô cùng đẹp. Đỗ quyên màu hồng điều, cánh sen kim cương nở giữa rừng trúc phất trần. Trong đời mình, trong đều mùa xuân, bản thân chưa lúc nào thấy mây và hoa không ít đến thế. Lên phía trên lạnh, mưa gió như bão, túi luôn phải bao gồm chai rượu táo bạo để kháng khí núi. Hết 2/3 lạng cao hổ cốt rồi…”.

2.Đường rừng lạnh chỉ ở mức 6-8 độ C, nhưng lại thoáng chốc mồ hôi đã tung đầy mình. Một màu xanh da trời lá cây tràn ngập bên dưới một màu sắc trời xanh ngằn ngặt. Nắng sẽ lên, toài qua những sườn đồi thấp, mỹ lệ xuyên thủng phần đông vòm cổ thụ với sương nhanh chóng quanh lẩn quẩn trong thung sâu cây mục đổ ngổn ngang. Ông Lâm nhắc: lừ đừ thôi, đừng phấn khích quá. Thở bằng mũi chứ đừng thở bằng miệng, sưng phổi đấy. Không còn thung sâu, lại mang lại đèo cao. Lên được tới đỉnh đèo cao lại tụt xuống thung sâu, ngàn thước lên cao, nghìn thước xuống. Ông Lâm thì nói cười luôn luôn miệng, như 1 đứa con trẻ trở về chỗ thân thuộc của mình. Nắng và nóng gay gắt, không một ít mây nào phòng cản, xói bỏng rát vào những phần da thịt nhằm ngỏ như cổ, trán, lô má, nhưng chỉ việc dừng lại một phút phanh áo ngực là ngấm lạnh, còn môi chúng tôi thì white bong vị khô nẻ. Nhanh đói béo khiếp, vừa đi vừa nhai trệu trạo vật khô.

Đêm ấy, ở độ dài 2.895m so với mực nước biển, trời xong gió, ông Lâm ngồi thiền một lát, rồi chặt trúc rải đi ra ngoài đường làm đệm ngủ nhằm ngăn sút buốt giá xông lên trường đoản cú lòng núi. Tôi nạp năng lượng đồ ông Lâm làm bếp một lát rồi đưa vào túi ngủ, khi còn chưa kịp tối. Hốt nhiên tỉnh dậy vì thấy mình ko thở được. Tim đập siêu mạnh. Thở bởi mũi không đủ, thở bởi miệng không đủ. Bắt đầu 8h tối. Dương và Lân lo lắng, sao giờ thở nặng trĩu nhọc cố kỉnh kia? Ông Lâm hỏi, tôi mang về Sa pa nhé? Về hiện nay ư, đi hơn 30km vào đêm? trên vùng không gian loãng, trong rừng xum xê đến thời gian cây nhả khí cacbonic, có lẽ khó thở vì thiếu ôxy. Tôi không dám ngủ, sợ lịm đi, đành ngồi ngóng mặt trời lên. Một lúc trời nổi gió, dễ chịu hẳn. Trăng ngày 16 đã lên, tròn vành vạnh, đẹp đẹp ngời rạng soi sáng núi non như ánh năng lượng điện neon. Chưa khi nào trong đời, tôi cảm xúc được gần cận mặt trăng cho thế…

Tôi đang đi tới được đỉnh Fansipan với những người bạn đồng hành tin cậy vì vậy đấy.

Dạo ấy, ông Lâm thường xuyên hái thuốc về chăm một số người căn bệnh quây quần sống bên nhau trong 8 nóc nhà tại Lào Cai, như 1 ngôi làng mạc nhỏ. Một tín đồ đến tải thang, ngó nghiêng rồi quẳng toẹt vắt lá cây Fansipan xuống: Uống dung dịch tiền triệu còn chẳng nhằm nhè nữa là dăm máy lá cây chỉ gồm hơn chục nghìn đồng. Tôi nghe thấy thay cũng bực. Tuy nhiên thôi tức giận làm gì, bạn ngoảnh lưng lại với vạn vật thiên nhiên thường là người không còn sống được bao lâu…

3.Hôm rồi, Phạm Ngọc Dương nhắc rằng, sau không ít năm lang bạt các vùng rừng đồi hà khắc với cỗ râu quai nón đã ngả màu sương gió, sống lưng đeo balô, chân xỏ đôi giày vải cỗ đội, đầu team mũ tai lộc bình lúp xúp, lúc này ở tuổi 64, ông Lâm cặm cụi chăm sóc, gieo trồng những loài cây dung dịch quý nhằm mục tiêu cứu tính mạng mình và những người khác. Khối u trong phổi ông đang thu bé dại lại, không cải cách và phát triển nữa. Ông Lâm ủ ấp khát vọng hỗ trợ thảo dược quý nhất, xuất sắc nhất, với giá tốt nhất cho tất cả những người Việt, nhằm mục đích tuyên chiến với bệnh lý ung thư hiện đang rất nhức nhối làm việc Việt Nam. Ông hy vọng người dân sinh sống và thao tác làm việc ở những môi trường ô nhiễm, có nguy cơ tiềm ẩn cao mắc ung thư được sử dụng thảo dược thường xuyên, nhằm mục đích tránh phạm phải căn bệnh dịch quái ác này.

Thời gian tu tập ngơi nghỉ Hymalaya, ông Lâm được vị thiền sư tất cả pháp danh Angkhada truyền cho loại thuốc quý bao gồm 7 các loại thảo dược, được điện thoại tư vấn là trường sinh Thang vốn được các thiền sư Tây Tạng áp dụng thay trà hàng nghìn năm qua. Giới võ lâm Tây Tạng cổ điển vẫn dùng loại thuốc này, tất cả rất nhiều công dụng như phòng những bệnh bởi nhiễm độc, bức tốc sức khỏe, tái tạo ra tế bào, bớt đau, giải độc mạnh. Giấc mơ làm cho trà trường sinh Thang cho những người Việt luôn luôn thao thức vào ông, và mang đến nay, giấc mơ ấy đã hoàn thành.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

x