Ngày Hom Qua Đã Từng

"Mỗi tín đồ trên nhân loại này ở đâu đó quanh ta đều sở hữu một ai đó âm thầm lặng lẽ yêu yêu mến mình...có thời điểm ta đã nhận ra...đôi dịp chẳng khi nào biết đến fan ấy, có lúc nào bạn quan sát lại phía sau...có lúc nào bạn hiểu được ai kia vừa đi ngang qua cuộc sống bạn"....như cách mà họ đến. Đó là điều nó học được xuất phát điểm từ một người...và không ít người mà mang lại mãi cho hết cuộc đời này đang ko bao giờ quên được.

Bạn đang xem: Ngày hom qua đã từng


*

Thời gian dần dần về khuya, nó thì ngồi làm, Ngọc
Mỹ ngồi chỉ, thi thoảng lại gạ gẫm tuy vậy tiếc mặt mo thừa quách tỉnh, chẳng nhữngkhông xiu lòng bên cạnh đó ngắt nhéo nó ngay gần chết…

-Ê bên này vậy ổn định hả Mỹ. Chú ý lại từtừ nhờ cất hộ ổng ha giữ hộ liền trên đây Mỹ? Ủa…

Nó phì cười cợt khi sát bên im lặng, cô bạn nữ gácđầu lên vai nó, sườn lưng dựa dịu vào cạnh giường, chân dài co lại thở phần nhiều ngủ ngonlành, tóc cô đàn bà phủ xuống cạ vào tay nó nhồn nhột. Loại môi khủng hoảng bong bóng tinhnghịch mấp máy nhẹ theo từng tương đối thở ấm nóng thơm thoang thoảng hương thơm dâu tây.Căn phòng ấm áp hơn vày chiếc bóng ngủ màu tiến thưởng nhạt, tiếng vật dụng lạnh o o kèmtheo giờ quay vày vù nhè vơi từ quạt tản sức nóng như ru giấc mộng cô nàng. Nó mỉmcười buông chuột máy tính ra nhẹ nhàng đỡ mặt mo dựa hẳn vào lòng mình, rồi nóvòng tay xuống nhì chân, ôm cô người vợ nhấc đưa lên giường. Nó vuốt vơi tóc mặt mosang một bên, êm ả nhìn cô nữ một chút, nhéo nhẹ loại mũi cao cao rồi kéomền đắp lên đôi chân dài không một chút ít tì vết, phải trong nhà mặt mo bắt đầu mặc quầnngủ ngắn nên rất khó để fan khác nhìn thấy đôi chân rực lửa này, vài ký kết tựnào đó xếp thành vòng ôm siết lấy chiếc đùi khiêm tốn dần được bít đi vị mền bông. Nó mỉmcười quay trở về màn hình máy vi tính tiếp tục công việc, hơn tía giờ rồi, rángthêm chút đi đón chị Thủy là vừa.

Trướcmặt là khá nóng tỏa ra từ đế tản nhiệt, sau sống lưng hơi ấm đều đều phả ra từ bỏ chiếcmiệng thơm của khía cạnh mo sẽ say giấc nồng, nó rung lắc cổ vài ba cái, bạn mõi thiệt. Mắtcũng mõi, khô đi trông thấy, nó ngáp một cái phụ thuộc vào giường vươn vai tắt phần mềmtính toán, nó giơ tay nghịch vài sản phẩm công nghệ linh tinh trên mẫu bàn kê đầu nệm bêncạnh, đủ thứ đồ vật linh tinh của con gái, bỗng nó cố lấy một viên vuông, mắt nó rựcsáng, là đầu đọc thẻ nhớ nhớ. Nó tủm tỉm cười cợt cười trở về nhìn cô nàng, rồi lạinhìn vô sản phẩm tính, tình ngay lý gian, thiên thời địa lợi nhân chưa hòa lắm, thôikệ, tối thanh vắng vầy không làm chút tin xấu thì gồm lỗi với tiếng ác nhamnhở của chính bản thân mình lắm. Nó hoan hỉ mở gò hình của phương diện mo lên, rút thẻ nhớ gặm vào.Copy vài ba hình về nghiên cứu dần, chỉ chôm mấy hình nó coi rồi, không còn lục lọichôm hình bắt đầu thì chắc không tồn tại tội. Còn sẽ lướt không được mấy hình, bắt đầu ctrl
C thì…

-Lấy nhiêu thui, nhắm coi không còn hông
Mon?

-Ờ cũng đúng, để bửa khác…ấy…khôngcó ko có, tui không tồn tại làm gì hết.

Nó thiếu thốn điều trợn trắng mắt thốt nhiên quỵ khi tiếngnói nho nhỏ dại vang lên sau lưng, thấp thỏm quay ngoặc đầu thì thấy khuôn mặt cônàng như ma nữ trừng mắt nguy hiểm.

-Cái này…ủa không…không tất cả ngủ hả?

-Hứ! Ngủ mang lại mấy fan làm chuyệnxấu hen. Đồ thay đổi thái, đồ ăn trộm.

-.

-Cái này…hehe…cái này…

-Hừ! Dám móc túi hình, không còn nói nổihà. Mang nhiu thui nghen, kéo xuống nửa bạn đập bị tiêu diệt nghen.

-Hì hì…ờ vậy té sau…

-Im liền!

Nó làm mặt nịnh vuốt vuốt tay cô nàng, taykia tranh thủ ctrl V hình vô thẻ nhớ điện thoại thông minh mất công khía cạnh mo thay đổi ý. Chắcnhìn mặt lấm lét của chính nó thảm lắm, khía cạnh mo cười khúc khích, thấy bất ổn cô nànghung hăng cắm tay nó một chiếc lấy lại mặt lườm lườm giống như chị Quỳnh Chi.

-Vô duyên thấy sợ, tự nhiên đòihình con gái người ta về ngắm. Vươn lên là thái hả Mon.

-Hề hề…ờ thì đẹp cho người ta ngắmchứ, mang lại rồi làm cho mặt này chi không biết.

-Hứ! Ủa chớ hổng cho mấy fan tưởngđầu gọi thẻ nơi đâu sẵn.

-Hehe ủa vậy nảy giờ không ngủ hả?

-Ngủ được xíu rùi, bạn biết thếnào mấy bạn cũng làm cho chuyện xấu, dở hơi gì ngủ luôn.

-Hờ hờ!

Nó mừng rỡ bật mỉm cười xoay tín đồ lại quan sát vômàn hình, dáng người tuyệt vời hiện ra một cách hững hờ, mẫu áo thun mỏng kéosát vào người ôm lấy vòng eo thanh mảnh như chiếc đồng hồ thời trang cát, loại rốn nhỏ hằn rõra ngoài như khêu khích tín đồ nhìn hãy chạm vào với xé dòng áo ngứa mắt ấy đi.Người sở hữu cơ thể này chắc hẳn rằng sẽ là trong số những người như ý nhất,ngay cả rất nhiều cô đàn bà trong nhóm nó thật nặng nề tìm một người đối chiếu được cùng với cônàng ham ăn uống này. Nó click từng hình, có kín đáo có hở, bao gồm gợi cảm, có gây ra thương nhớcho bao fan lỡ quan sát vào, mặt mo vẫn yên lặng để khoác nó, tay thi thoảng như mèocào sau lưng.

-Bửa nào thảnh thơi tui chụp mang lại mặt mobộ đẳng cấp này nha.

-Đâu hình nào?

-Nè!

Nó xoay đầu nhìn khía cạnh mo lên tiếng, tay chỉ vômàn hình.

-Á! bạn đập mon chết…đồ nham nhở!

-Ấy…bình tĩnh bình tĩnh, ko phảihình này, lộn lộn, hình này nè hình này….

Nó thất kinh chụp tay khía cạnh mo lại, ngó vô mànhình nó suýt phụt ngày tiết mũi do cái hình phương diện chụp ngang hông phương diện mo không mặc gì,tay đậy lấy ngực, vòng hai cong, trung tâm đeo khuyên trần trụi, trên là bầungực tròn như căng lên như muốn thoát khỏi cánh tay che ngang…một bức hình lộttả trọn vẹn khung hình hoàn hảo rực lửa của cô nàng. Nó ho khan cấp tốc tay bấm quahình khác, chậm trễ thêm một giây mặt mo sẽ cắn chết nó liền.

-Ấy đau…hic hic chỉ lộn, hình nàylà hình này.

-Hứ! Đồ mon xấu…chọc bạn cắn chếthả Monnn!

-Hic là hình này, trời ơi…oan quá!

-Hứ!

Nó cười như mếu chỉ thiếu hụt điều lủng màn hình,nó gồm cố ý mở hình kia đâu chứ…không biết nảy nó copy kịp chưa ta.

-Nè…chụp cỗ như hình này nha.

Nó gỡ tay cô nữ giới khỏi cổ mình chỉ vô hình dung cônàng mặc áo quần da hết sức ngầu, áo khoác hờ hững không tải nút, bên trong là áothun ko tay không cổ như miếng vải quấn ngang ngực không thực sự kín, không quá hở…vừađủ khiến cho tim bạn nhìn rung rinh.

-Uhm chụp vậy thì được, hừ mon đemxe mon theo chụp cho chính mình nghen.

-Ờ ha, chà mặc thiết bị này chụp vớimoto, quá hợp.

-Uhm! nhớ đó!

Nó mỉm mỉm cười bấm thanh lịch hình khác, nhưng mà cáilaptop coi cỗ phản chủ, bấm hai cái nhưng lại đứng đứng tức thì hình sẹc-xy dịp nảymấy giây new chịu khiêu vũ qua hình tiếp theo. Làm tự nhiên và thoải mái mặt mo ngẩn dậy thế lấycổ nó, mấy ngón tay bấm vô cổ kéo nó quay lại cứ như sắp bóp lủng cổ nó nhằm diệtkhẩu.

-Ấy…cái này…

Mặt mo kê liền kề mặt nó, mắt đẹp nhất trừng lên, môinhếch một giải pháp nguy hiểm.

-Hình coi một mình!

-…

-Hông được cho những người khác thấy.

-Ờ ờ…

-Dám lộ hình bạn, các bạn giết tháng liền,nghe chưa?

-Chắc chắn một mình…hic…

-Mon thề đi!

-Ờ ờ…chắc chắn thề, tui thề!

Nó giơ nhì ngón tay le lưỡi liếm một cáinghiêm khía cạnh giơ lên giơ xuống mấy lần, phương diện mo cười cợt khúc khích trừng mắt nó mộtcái mới chịu nhếch môi cười gian nguy buông cổ nó ra, rồi ở trở xuống giường.

-Ngoang! Coi chừng chúng ta á.

-Hì hì…vậy…cho luôn hình hồi nảynha.

-Hứ! Hình riêng tư phụ nữ ngườita, tự nhiên và thoải mái đòi xin hoài…nham nhở không còn sức!

-Hơ hơ…

-Hông chiều mẫu sau mấy fan tínhcó mang lại cũng hông thèm nhìn. Tui rành mấy tín đồ quá hà.

-Hả? Nói gì nói khủng lớn lên, khôngcó nghe.

-Hứ! các bạn nói bản thân ên kệ các bạn nghen.

-Cái này…

Cô thanh nữ nằm ngửa chu mồm dấm dẳng, nhưngkhông chừng như ra từ như thế nào từ chối, cũng ko thấy cô chị em làm hành động gì ngăncản. Nó lấm lét chú ý cô nàng, tay gấp rút copy như gió quăng luôn luôn hình sẹc-xyđó vô thẻ nhớ. Ủa vậy là mang đến đúng không? Nó thở hết sức nhẹ cứ như sợ hãi thở khỏe khoắn làmcô nữ quay qua đòi hình lại, nghĩa là mang lại nhỉ, nó làm cho mặt bình tâm nhưngtrong bụng như sóng cuộn gió trào. “Đã quá đi”. Nó cười cười xoay tín đồ bấmhình không giống nghiên cứu, sau sống lưng mặt mo lại cào cào lên lưng nó, các lần có tấmhình hơi quyến rũ là cô đàn bà lại bấm mong lủng thịt lưng người, chắc hẳn quay qua cạphết móng tay nhọn của mặt mo quá.

Tít tít!

Có giờ đồng hồ chuông smartphone reo làm cả hai đềukhẽ lag mình, phương diện mo run khe khẽ. Nó bật cười vỗ vỗ lên tay cô nàng.

-Chuông báo của tui. Thôi Mỹ ngủđi, mon chạy qua bar rước chị Thủy về cái. Ni chỉ không có xe về.

Tay cô cô gái như nháng tăng lực bấm lưng nó,môi chu lên.

-Uhm! Đi cẩn trọng á.

-Rồi rồi, mai xế chiều đón nha.

-Hứ! Biết rùi!

-Hehe hứ đồ vật gi hứ hoài. Ngủ ngoannha, mai tất cả gì cụ qua đón mau chóng đi ăn uống trưa chịu đựng không?

-Chắc bạn thèm. Đi đâu đi nhanhđi!

-Haha vậy đi nha, nè dậy đóng cửa.Mai dậy nạm làm dùm tui cho dứt nha.

-Hứ! Biết tận dụng bạn quá hen.

-Hơ hơ!

Nó bật cười rút thẻ nhớ cắm vô năng lượng điện thoạimình rồi đứng lên vác túi đeo, có giày, khía cạnh mo làm như không thèm xem xét tới nóquay mặt chổ khác. Nó phì cười cợt kéo tay cô chị em dậy.

-Nè…kéo gì cơ mà kéo.

-Ra đóng góp cửa, nằm kia ngủ bỏ cửangười ta vô dê bây giờ.

-Mệt ghê! bao gồm mình mấy tín đồ dê bạnthui nghen Mon.

-Haha ngủ đủ giấc đi đó.

-Biết rùi!

Nó nhéo chiếc mỏ nhọn của cô ấy nàng một chiếc rồinhảy phốc ngoài phòng chạy ù xuống xe. Vừa lái đi một đoạn thì lại sở hữu tin nhắn.

Tít tít

”Cho bản thân mấy người giữ hình bạn. Hông được lộngười khác thấy nghe chưa? lưu tin này làm bằng chứng, chúng ta thấy hình lộ ra bạnnghỉ đến hình, gặm chết mấy người. Ghi nhớ đó!”

Cái này…là sẽ cho thêm hình đúng không ta, nócười cười mừng thầm trong bụng bấm tin trả lời “Uhm mặt mo”, tít tít ”Hứ!”. Tinnhắn từng chữ hứ nhưng mà lột tả hết đậm chất cá tính cô nàng, hoàn toàn có thể tưởng tượng mẫu mặt cônàng ấy tiếng chắc bi thương cười lắm. Nó phì cười lắc đầu bấm số chị Thủy.

-Chị nghe nè cục cưng.

-Chị xong xuôi chưa? Em đã qua đónnè, đừng tất cả đi lộn xộn đó.

-Hihi biết rùi. Chạy xe trường đoản cú từnghen.

Qua tới quán bar nó làm biếng vô trong, nhắnchị Thủy một giờ nó ngồi đại lề mặt đường nghe nhạc, thi phảng phất mấy bạn nhânviên, bảo đảm tan làm ghé thăm chào hỏi. Tiệm quen bao gồm khác, mấy cô thiếu phụ xinh đẹpem út ít chị Thủy thấy nó cũng tập trung lại mỉm cười đùa, rốt cuộc không bắt buộc vô quánxung xung quanh nó tiếng năm sáu cô cô gái như đàn bươm bướm nói chuyện trêu chọc nhau.Mang tiếng người của chị Thủy thành ra phải kêu món ăn vặt nịnh nọt mấy cô nàng,chứ không biến thành bo xì, nay mai lỡ đi khách chắn chắn không cô làm sao thèm giúp nó. Bà nàobà đó ăn như chiến hạm, thiếu điều dọn sạch chiếc xe món ăn vặt trước cửa quán, tốntiền tuy vậy đổi lại được mỗi tình cảm của mấy cô nương. Nói vậy chứ thiệt rakhông phải người nào cũng được mấy cô thanh nữ vui vẻ rốn lại chơi, chưa phải ai rủ ăn uống họcũng vồ cập nhận, càng không phải khách nào cũng được đến cả mấy anh bảo anquán quan tiền tâm, bảo kê, vui vẻ chat chit hết mình. Ở dòng nơi ăn uống chơi này, muốnbiết tình yêu thật của họ đối với mình, chắc rằng nên hóng lúc tung làm mà lại cảm nhận.Đang mãi suy nghĩ, sờ eo nhỏ bé của bà cô đứng gần nhất thì bà làm sao bà đó cũng nhảylùi ra sau lưng nó mỉm cười hì hì le lưỡi. Nó bật cười thấy chị Thủy mang váy đen gợicảm kháng hông trừng mắt, môi chu lên như má mì trong phim.

-Trời ơi tau quýnh sưng lỗ đít hếtnghen mấy bé quỷ, thằng bé dại trốn không tính này cũng nỗ lực tụ lại bào nửa.

-Hí hí ủa mắc cười, anh tháng rủ chứbộ.

-Trời ơi hưởng lép trai đẹp mắt xíu mờ.

-Đúng ùi, chị già ùi giành trai trẻhoài hổng mắc cở hen.

-Ăn có xíu làm ghê dzạ, chút chịcho hun chục chiếc hen mon hen hí hí.

Bà cô Thủy trừng mắt với nó di chuyển đánh vômông cô nàng gần nhất.

-Tau đập bể lỗ đít hết nghen, mấy conquỷ trở về liền. Trời ơi ăn uống riết đứa nào đứa nấy dòng thây bự lù ngoài đi làmnghen. Về ngủ không còn điiiiii.

-Hí hí!

-…

Mấy cô nàng trêu chọc nhau một hồi bắt đầu chịuquẹt mỏ giải tán, tín đồ trai đón, người dắt tay nhau đi xe taxi về. Chị Thủy chumôi ly đầu liếc xéo nó

-Quá trời thừa đất, ngồi tuốt đâygái cũng bu hà.

-Haha!

Nó nhảy cười vùng dậy cởi áo khoác bên ngoài lên ngườichị, bịt đi bờ vai trần trụi của cô ấy nàng, tính tiền đồ ăn của các chị em và càphê mấy anh bảo an dứt kéo tay chị Thủy vô xe. Vừa tải dây an toàn chị Thủy đãhun mẫu chụt lên má nó có tác dụng mặt gian.

-Mới đâu qua đó?

-Hơ…mới bên phòng Mỹ phương diện mo quanè.

-Thấy chưa, tui biết thể như thế nào cũngngủ xịt phòng gái, bản thân mẩy toàn mùi đàn bà nè.

-Haha nên ăn những gì không?

-Ăn cơm tấm đêm nghen, chị thèm sườnnướng vượt à.

-Rồi chỉ đường!

Nó nhéo má chị một cái cho xe lên đường, chị
Thủy mỉm cười hì hì nghiêng qua ôm bắp tay nó.

-Để ý hen. Gặp mặt thằng không giống hỏi cáixạo đi coi đá banh ha đi đâu đủ đồ vật chuyện bên trên đời, còn thiên thần nhà bản thân nóithẳng mặt phòng gái qua luôn.

Nó nhảy cười hít mùi hương thơm trên tóc chị, mắt vẫnnhìn đường lắc đầu.

-Thôi cô nương, về tối giờ chị dư biếtem đi với mặt mo có tác dụng gì, bày để hỏi đồ.

-Hihi biết thì biết, cơ mà từ khuya tớigiờ công chuyện chấm dứt rùi đâu khăng khăng đi tiếp với nó. Đàn ông ý muốn xạo, thiếugì cách.

-Xạo tùy fan nha, em xạo cùng với chịchi, em đâu sợ hãi chị ghen, đúng không?

-Ai nói hông ghen. Ủa lén phén vớimấy con nhỏ chị hông biết là hổng mang lại nghen, ghen tuông tuốt nghen!

-Ờ rồi, để sau tán tỉnh và hẹn hò ai em nói chịbiết.

-Hứ! Cưng dám!

-Ấy không có không có, chắn chắn chắnkhông có.

Nó cười hì hì chụp tay chị lại, cô nữ giới trừngmắt sẽ đời mới chịu mỉm cười hí hí giọng lả lơi, vai hất dịu rớt luôn áo khoác trênvai mình, khe ngực như được nởi lỏng kiểm soát và điều hành rung rinh khoe màu da trắng nõncăng tràn vật liệu nhựa sống. Ham mê thì phù hợp đó, nhưng lại lái xe yếu nó cũng không đủ can đảm rờitay lái, chỉ biết phấn chấn hưởng thụ cảm xúc da địa điểm ngực đàn bà mơn trớn vaimình.

-Nóng ý muốn chết bắt chị mặc áo,khó chịu đựng ghê.

-Haha thói quen.

-Người ta chú ý chớ được va đâunè.

-Hehe của em của em.

-Tham quá hà. Nay sao rồi, coihông dĩ nhiên mượn ông Tiến ha ông Kiên nghen.

-Ờ vững chắc không cần, mấy ổng về cũngbù đầu. Nhưng mà Mỹ không vừa đâu chị, ni coi bà cô đó làm cho thấy chắc nạp năng lượng lắm.

-Vậy hả? Chị hổng rành bé đó lắm,xưa hông biết nó học gì hen?

-Ờ học tập em không tồn tại hỏi, nhưng mà chắccó, với đơn vị Mỹ trên quê trong khi có mở doanh nghiệp làm ăn cũng ngon, đầu óc mấy vụnày nhạy bén cũng thấy bình thường, có gen mua sắm ấy mà.

-Uhm rùi nay bển thiếu tiền tài gìhông? Đi mấy ngã hông kiểm soát, coi mang lại kỹ á.

-Yên tâm, có thể không sai sót gìđâu. Nhà ngã giờ có ông Thông mà.

-Cha già ham nghịch đó biết gì.

-Giỡn hoài, ổng cũng dân có tác dụng ăn.Mai Mỹ kêu kiểm kho cái là xong, chắc chắn không gì rất lớn đâu, mới mấy bửa.

-Được vậy đỡ mệt, nói gì nói cưngcũng bạn mới, mặt non nửa mấy thằng làm chủ nó đầy đủ trò qua mặt, tới nhà cả cởông Kha còn hổng chắc hẳn ăn, nói gì cho tới cưng.

-Hehe để coi, gì chứ ông Kha ổngcó giải pháp của ổng, làm cho lâu rồi dễ gì ổng đi dạo hổng tính trước.

-Hihi bám vô gái dễ lẩn thẩn lắm cưngơi, lậm quỷ Tiên chớ hông cần gái thường nghen.

-Haha! phụ thân lùn dở người thiệt. Trường đoản cú nhiênđang lặng lành lọt hố.

-Uhm cười cợt dữ lên thiên thần hí hí.

Nó phì cười gật gù, nghĩ tới chiếc mặt ông Khadân chơi nhiều năm vậy mà bị bà Tiên dắt mũi vòng vòng bao lâu nay mà bi quan cười,bị chị Tiên trói cứng ngắt, không chạy đâu được. Đi với chị Thủy dễ ợt đườngăn uống, tiệm chị Thủy biết toàn quán ngon. Làm ngừng dĩa cơm sườn phân bì chả nocăng bụng, nó chuyển chị về villa bởi vì sáng mai mấy cô nữ giới còn hội tụ phân loại đồmua dưới quê cần tầm này villa đông đủ lắm. Trời ngay gần sáng, mọi người ngủ ngonlành trong phòng, sau một hồi gian díu chọc ghẹo nó nhũn toàn bộ cơ thể bà cô bắt đầu chịuđứng dậy để nguyên đầm tuột mang lại eo cười hi hí vô chống trả lại cái ghế sô-phayên lặng mang lại nó ngủ. Mai kia chắc đề nghị cách xa xa con yêu thanh nữ này. Nó nhảy cười lắcđầu nhìn lưng mịn của chị khuất sau cửa chống vươn người một cái nằm đồ dùng ra ghếlười biếng, từ bỏ lúc bước đi vô căn cứ này, ghế sô-pha phát triển thành giường ngủ củanó, đi đâu cũng vậy, miễn bao gồm sô-pha là khoác định làm cho chổ ngủ nằm trong về nó, ngoài cầnchia phòng.

Sáng.

Dù không thắt chặt và cố định giờ giấc nhưng lại nhạc báo thứcquen thuộc vẫn vang lên, nó chưa từng tắt chuông bỏ mặc đêm ngủ trễ xuất xắc sớm,cứ mang đến giờ này nhạc chuông ấy lại vang lên, từ thời gian chị còn lân cận đến cơ hội chịđi cho tới giờ, nó vẫn chưa từng chuyển đổi cài đặt mục báo thức này. Chỉ hy vọng để nhạcchuông ấy reo lên như kể nhở hầu hết yêu thương đang từng, không ai được phépthay đổi. Ngoài ra chỉ ngủ được hơn một tiếng, nó vươn vai dậy nhấp lên xuống mình mấy cáicứ như ngủ nhiều lắm không bằng, ngáp sẽ đời giãn gân cốt mới vực lên mò vôphòng kiếm trang bị sạch thay. Thực ra villa này nó cũng đều có phòng, đó là phòng của
Đan Thanh, Nguyệt, Thủy, nói đúng hơn đồ cá nhân của nó toàn để tầm thường valli bàcô Thanh. Đương nhiên sở hữu tiếng có phòng chứ làm những gì được ngủ chung với những người đẹp,có vô ngủ cũng trở nên nằm dưới sàn, nói chứ phòng có ghế sô-pha có tác dụng giường mang lại nónhưng chẳng mấy lúc nó dò vô chống ngủ bởi vì sợ thói quen chập chờn của bản thân mình ảnhhưởng các cô gái cũng như nó không ham mê lắm ngủ trang bị lạnh. Lục xống áo sạchtrong valli ra, nó đi thẳng vô wc ngay trong chống xả nước tắm. Nó không quen tắmsáng, nhưng lại riết cũng thành thói quen, ngủ ít lắm yêu cầu tắm bên dưới nước giá buốt làcách khiến cho người tỉnh táo bị cắn mỗi sáng. Mấy cô bé này nhưng mà ngủ thì trời sập cũngkhông dậy, nó bình thản vừa lau mình vừa để è cổ trụi đi ra phòng khoác quần áo,giữa phòng có phụ nữ người ta mặc nhiên lỏa lồ mẫu mã này vững chắc mình nó dám làm.Đang loay hoay mặc được cái áo, chưa kịp mặc quần thì mông nó bị 1 bàn taycon gái vỗ mẫu đét, khoảng này chỉ gồm con yêu thanh nữ mới dám sàm sỡ nó thôi.

-Hihi cái con tín đồ vô duyên hết sứchà.

Nó nhảy cười kéo vội quần lên trước góc nhìn hếtsức man trá của con yêu nữ, chị Thủy mỉm cười khúc khích liếm môi chạng thân ngườimột giải pháp lười biếng bao bọc lấy eo nó kéo lại sát fan mình.

-Đi đâu nhanh chóng dữ dzạ?

Nó mỉm mỉm cười cúi đầu hôn lên trán chị một cái,tay xoa xoa tóc như xoa đầu con nít nhỏ tuổi giọng.

-Chị ngủ tiếp đi, em đi hứa hẹn hò.

-Hihi nhớ duy trì mình về cùng với chịnghen cục cưng. Rùi trưa về ăn uống cơm hông?

-Chắc không, trưa em mắc gửi bà cômặt mo đi ăn, phải ăn năn lộ đô ăn bà cô đó new chịu theo em qua tiệm ông Kha kiểmkho.

-Uhm nè.

-Đưa em gói dung dịch cái.

-Uhm!

Chị Thủy vươn tay rút gói dung dịch trong túi đểđầu giương ra, cơ mà nó vẫn chưa kịp núm lấy cô nữ cười gian nhét luôn luôn gói thuốcvô thân khe ngực đầy đặn của mình.

-Cái này…

-Lấy đi thiên thần hihi!

Nó không đồng ý cười khổ, ví dụ là yêu nữ, nónhéo mũi chị bất lực rồi tự chuyển tay luồn vào váy ngủ mỏng mảnh manh của chị mò tìmgói thuốc, cảm giác ấp rét trơn mịn bao đem bàn tay làm fan ta thật không muốnrút tay ra chút nào. Chị Thủy coi cỗ hả lòng hả dạ lắm, môi khe khẽ thở ra, limdim mắt như tận hưởng cảm xúc được trẻ trai xoa ngực mình, chiếc lưỡi cứ như mờigọi ngọn lửa từ tín đồ nó. Liếc quan sát hai cô nàng kia vẫn say sưa che cả thân ngườitrong mền bông, nó từ chối cúi mặt hôn lên dòng môi sắp bật thành tiếng rênnho nhỏ của yêu nữ, rời môi chị ra nó mỉm cười cợt vuốt ve tóc chị thế lấy gói thuốcrút ngoài ngực cô nàng.

-Ngủ đi nha, chừng nào chị Quỳnh
Chi chị Vy dậy gồm mắc công việc đi đâu kêu chỉ hotline em về đón.

-Hihi mắc công việc tùm lum hổngquên chị rất đẹp hen.

-Haha còn bị phạt mà.

-Hông bị phát cũng dễ gì quăng quật rơi nữthần. Thui mon lo công việc đi, bên tụi nó có đi đâu chị kêu ông Nhí (ông anhchạy dịch vụ thương mại xe quen) chở cũng được nè.

-Ừ! Thì cứ nhắn em hay về đón đượcem về, không thì thôi. Mất công quên trách nhiệm bà cô kia dậy cắn em chết.

Nó vừa mỉm cười vừa nghiến răng nhướng mắt về chị
Nguyệt nằm liền kề góc tường, giờ cơ mà được nó chỉ mong nhảy lên hung hăng xử lý cônàng, không vẫn tay ko dừng.

-Thui đi đi ông tướng, nè ghi nhớ uốngthuốc đó.

-Ừ…chị ngủ lại di.

-Hì hì!

Bà cô kéo nó xuống hôn thêm một chiếc mới chịuthả nó đi. Sáng sớm chưa gì môi đã ướt nhẹp, nó vui vẻ thoát ra khỏi phòng vác túiđeo, mang giày ra ngoài nhà. Tính đi moto tuy nhiên nảy chưa tìm kiếm được chìa khóa đãbị chị Thủy sàm sỡ mông có tác dụng nó lãng quên kiếm chìa khóa, thôi đi oto ông Tiếntiếp, nó cũng tính bao test đổi mới xe mang đến ổng bảo dưỡng. Đang khệ nệ hai ôm thùng đồ tốiqua nó nhờ vào mấy cô nàng ở trong nhà phân một số loại trước dùm hóa học lên xe cộ thì khám phá tới,nó mỉm cười cợt ngẩn khía cạnh lên ban-công, chị con gái thần của nó đang nữ tính chống cằmnhìn nó từ thời điểm nào ko biết.

-Chị ơi…nhớ em không?

-Chị nhớ tháng cực, được chưa. Hihi
Mon đi đâu mau chóng thế?

-À em đi riêng chuyện, đem đá quý đicho fan ta. Lên công ty, rồi qua tiệm ông Kha lo câu hỏi nè.

Nó có tác dụng mặt xứng đáng thương tuy vậy mắt vẫn tranh thủngắm chị mang lại đã, chị Quỳnh chi cười khinh khích lườm nó.

-Thương chưa kìa, thế bây giờ bậncả ngày à.

-Chắc vậy. Nay nhị chị tính đi đâukhông?

-Chị không, hôm nay bọn chị nghỉ ngơi nhàchơi cùng lũ nó. Chị chả vấn đề gì này.

-À vậy trong nhà chơi cũng được, cònmuốn đi đâu gồm gì nói em về đón nha.

-Hihi bận thế vẫn về đón chị à?

-Chứ sao, về được em về liền, aichứ nàng thần của em ko đón sao được.

-Điêu thế!

-Haha thôi em đi nha, chị vô ngủ nửađi, không việc gì dậy sớm chi không biết.

-Chị thân quen ý Mon. Tháng đi cẩn thậnnhé.

-Dạ!

Nó mỉm cười chất thùng đồ lên xe xong xuôi từ từcho xe pháo lăn bánh thoát ra khỏi nhà. Trời còn sớm, nó mở điện thoại thông minh lên search số cô nàng
Thùy từ bỏ tin nhắn bởi nó không lưu lại số em. Chuông reo vài hồi cô con gái bắt máy.

-Em nghe nè anh!

-Ra ngoài giường không cô nương?

-Hì dạ còn nằm nè.

-Dậy sẵn sàng đi, tầm 45 một tiếngnửa anh đón.

-Dạ chút tới đây gọi em, em ra đầuhẻm hóng anh, trên hẻm đơn vị em xe pháo anh mon vô hổng vừa đâu.

-Rồi chút anh gọi.

-Dạ anh!

Nó tắt máy liên tiếp gọi số ông Tiến, đề xuất gọihai lần ông già bắt đầu nghe máy, giọng ngái ngủ ò ò.

-Đm…sáng sớm call cc. Nói nhanh ku.

-Đổi xe cộ nè anh, đưa xe qua công ty anhhay sao?

-Rồi mày đi xe nào?

-Em lấy xe em, qua nghe nói tính bảodưỡng xe gì mà cần không?

-Ờ ờ thôi ngươi quăng xe tau qua tiệmthằng Vũ kêu tụi nó làm đi, trưa tau ra lấy.

-Ok ok!

Cha già ko thèm nghe nó nói thêm quắp máycái rụp, nó thân quen vụ này cho nên không nhiệt tình thái độ ổng, bấm điện thoại thông minh gọianh Nhí.

-Alo gì mậy?

-Đang đâu anh?

-Đang cà phê.

-Đù phê sớm dữ.

-Mới có tác dụng mấy cuốc đêm hề hề.

-Vậy chạy qua tiệm ông Vũ đón em vềcái, bao gồm mấy thùng đồ vật không đi xe ôm được.

-Gara ông Vũ team mày hả? Ok qualiền.

Nó tắt máy hài lòng chạy xe pháo qua gara ông Vũ,giờ ông Nhí ngủ nó cũng kêu dậy đón không sợ phiền, tất cả khách cỗ vũ đi xe cộ ổng mừnghúm nửa đêm gọi ổng còn khoái hơn, có khách bao gồm tiền mà. Nó lái xe chậm rãi lắm, quatới tiệm vẫn thấy xe pháo ông Nhí đợi sẵn, nó cặp xe gần cạnh xe ổng leo xuống.

-Anh đưa hết đống đồ vật sau xe quadùm em hoàn thành lái vô trỏng dùm em nha, em dặn thợ bạn ta có tác dụng xe cái.

-Ok ku!

Nó đồng ý đi thẳng vô gara, gì chứ gửi xe vôđúng vị trí đến thợ tín đồ ta làm cho tiền nó cũng chưa đủ trình lái. Mấy ông thợlính đơn vị ông Vũ đã ngồi rung đùi bên trên vỉa hè bữa sáng uống cà phê.

-Hello Mon, làm xe hả em?

-Dạ ông Tiến kêu bảo dưỡng hết đóanh. Ông Vũ đâu mấy anh?

-Ổng dễ dàng gì dậy. Ok nhằm xe đó tụianh làm. Chà nay đi đâu éo thấy gái theo mậy?

-Há há đúng rồi, nay thằng mon nóđi bản thân ên thi thoảng dữ à.

-Haha!

Nó cũng nhảy cười vỗ vai mấy ông thợ, nói chungtrước giờ ít khi nào mấy ổng thấy nó qua cơ mà thiếu phụ nữ đi chung.

-Hehe giỡn hoài, giờ đồng hồ đi đón gái liềnnè.

-Há há ngon lành. Thấy không mấycha, coi học hỏi và giao lưu thằng Mon.

-Bửa nào đến tau xin bí quyết coi mậy.

-Mặt dày lên mấy ông. Hehe thôi emđi nha, xe làm những gì có gì hỏi ông Vũ nha.

-Ok ku! Yên tâm xe phụ vương Tiến tụitau biết mà.

-Ok ok!

Nó niềm vui đi quay trở lại xe ông Nhí, ngang quầycà phê của bé xíu bán cafe trước cửa gara cười chọc mấy câu sẵn tính chi phí cà phêcủa mấy ông thợ ngừng mới trèo lên xe anh Nhí.

-Về nhà em nha anh.

-Nhà nào ku, mày các nhà quá.

-Quận 7 thân phụ nội. Toàn sống ké, nhàđâu nhiều. Hehe!

-Háhá ok men!

Hai an hem khoác lác tung nóc, đa số là ông
Nhí khoe khoang đủ sản phẩm công nghệ chuyện, khen lấy khen nhằm đòi chuyển rước chị Vy ca sĩ tiếp.Xe dừng lại cổng nhà, nó nhìn cánh cổng rất gần gũi thở hắt ra lầm bầm một mình,mỗi lần về nhà xúc cảm thật lạ, vừa ngại điều gì đó, vừa bình yên.

“Phù! ko biết đó là nhà mình tới chừngnào đây. Hì!”

Nó thoát ra khỏi xe từ bỏ mở cổng, chú cha đang tưới vườnvui vẻ đi ra.

-Cậu mon về rồi hả?

-Dạ chú.

-Để tui rinh cho cậu Mon.

-Dạ thôi nhẹ nhưng chú. À chú gửi xecon ra dùm bé nha, bé đi công chuyện liền đó chú.

-Thôi nhằm đó tui.

Nó cười bất lực quan sát chú cha giành thùng đồrinh vô nhà quay trở về nói cùng với anh Nhí.

-Để thùng dán xanh xanh phía trên dùm emanh, còn nhiêu rinh vô nhà.

-Ok ku!

Nó đành đi tay không vô nhà, bé nhỏ Xíu sẽ chuẩnbị đi học thấy nó ngay tức khắc reo lên chạy lại ôm tay nó.

-A cậu mon về hen. Đi vui hông?
Mua đồ ăn cho em hông? Ủa chị Thanh đâu? Cậu Mon đi chơi ăn hà hiếp chị Thanh hôngđó?...

Nói phổ biến nó đâu nói được chữ nào, bố cô nhỏríu rích hỏi không ngớt miệng, nó đành mỉm cười như mếu xoa đầu cô nhỏ xíu ra vẻ chiềuchuộng.

-Từ trường đoản cú bà nhỏ, cái gì mà nói quátrời, đến tui nói với.

-Hihi

-Đó món ăn đầy thùng chú bố rinhđó, khui ra ăn gì ăn rồi nói thím tía cất tủ lạnh lẽo nha, món ăn anh mua nhà ở mìnhđó.

-Dạ hihi!

Đó nghe món ăn cô bé bỏng liền bỏ rơi nó liền,không yêu cầu nó vấn đáp đống thắc mắc luôn mà. Nó cười cợt cười đồng ý với thím Ba.

Xem thêm: Game Cảnh Sát Hoàng Gia Ps1, Tải Game Cảnh Sát Hoàng Gia Fighting Force

-Cậu tháng về rồi kia hả con? Đi dữà.

-Dạ thím.

-Ủa cô Thanh đâu cà?

-Dạ chưa dậy, chắc chưa về đâuthím, còn tụ tập thông thường nhóm tụi con.

-Nhà bao gồm mấy fan đi miết à. Thiết lập đồgì dữ vậy cậu Mon?

-Đồ nạp năng lượng không à thím, thím cất tủ lạnhnha, gồm mấy bé cua thím hấp nhà mình nạp năng lượng nha, khỏi chờ tụi con, sinh sống dưới nạp năng lượng quátrời rồi. Còn thùng đó vật dụng của Thanh mua, để mồi nhử về từ xử.

-Rồi tui biết rồi, nay trong nhà ăncơm hông con?

-Dạ chắc hẳn không, nay bé đi côngchuyện nguyên ngày, giờ con đi ngay tắp lự nè.

-Ờ ờ!

Thím ba chấp nhận mặt bao gồm chút thở dài, cả nó với
Thanh mấy nay không ở nhà nên thím cha có tương đối buồn. Lên nghỉ ngơi làm nhiệm vụ nấu ăn màngười cần nạp năng lượng toàn đi vắng, ko vui cũng phải.

-Nè Xíu nạp năng lượng vừa thôi ai giành đâu,ra sẵn anh đưa đến lớp nè.

-Dạ cậu tháng hihi!

Cô nhỏ bé coi cỗ vui vẻ lắm, ôm theo cả đống tráicây theo chân nó rời khỏi sân. Anh Nhí đang đứng thủ thỉ linh tinh với chú Bađang loay hoay lau sơ xe nó ngoại trừ đường. Nó vui vẻ chuyển động móc chi phí ra trả, cảmơn một tiếng, nói vài ba câu cùng với chú Ba kế tiếp mở cửa ngõ xe chuyển bà cô nhỏ tuổi đi học. Trường
Xíu không quá xa, thường chú Ba đưa đi đón về, thi phảng phất nổi hứng mới lấy xe cộ đạpđạp đi để tiện giao hội bè bạn. Bên cạnh đó cũng thọ nó không chuyển cô bé xíu đi học tập nêncô bé xíu coi bộ vui vẻ lắm. Vừa nảy xuống xe ngay thức thì kéo tay này lại tíu tít khoe nó vớiđám bạn làm việc xinh xắn sẽ đứng mắt tròn mắt dẹp nạp năng lượng hàng trước cổng trường. So vớimấy cô bé bỏng tuổi teen đáng yêu này, nó coi như tâm gắng khác, dễ dàng được mấy cô béthích hơn, qua dòng miệng bé nhỏ Xíu gửi nó tuốt ngọn cây, cần nói góc nhìn mấy côbé cơ càng đậy lánh. Cảm thấy tình trạng không ổn, nó đành đỏ mặt lúng túng trốnlên xe, trước lúc đi vẫn nhớ khoáng đạt dúi tờ 200k cho nhỏ bé Xíu bao bạn bè ănsáng. Nói gì nói nó tính ra cũng coi như anh trai bé nhỏ Xíu, thỉnh thoảng cũng nhétriêng tiền nuông cô bé, chủ yếu là quỹ black chứ thông thường hai đồng đội vẫnchung số phận phải ngửa tay xin tiền tiêu lặt vặt với chị, lá rách rưới đùm lá te tua ấymà.

-Nè bà nhỏ, ăn dứt đi vô họcngoan nghe chưa, lén phén bày để yêu đương nhăn nhít là bị đòn đó.

-Hihi em biết rùi, cậu mon đi vuihen.

Nó nhéo chiếc mũi bé xinh của Xíu rồi đến xelên đường, sau sống lưng mấy cô bé vẫy vẫy tay cười cợt hì hì, tách xa khỏi cổng trước nóthở hắt ra mỉm cười, không khí tuổi học trò thật đáng hoài niệm, tách ghế nhàtrường bắt đầu hai năm, trong khi nó trưởng thành nhanh mang lại đáng sợ. Nó từ chối vuốtmặt, hành động như đeo lên dòng mặt nạ vô hình, tắt đi nụ cười thoải mái từkhông khí tuổi học trò với tới, khẽ nhếch môi quay trở về với trò đùa của riêngmình, bây giờ trò chơi bước đầu bằng cô cô gái tên Thùy ấy.

-Alo anh sắp đến tới, em đi ra đường đinha.

-Dạ em ra tức thì nè.

Nó đậu xe giải pháp hẻm khoản 10m đợi em. Ko mấtquá lâu cô cô gái đi từ hang cùng ngõ hẻm ra, nó nhếch môi quan sát cô đàn bà từ xa, dễ thương rạng ngời,khác trọn vẹn những dòng váy, áo dài hàng ngày trên quán. Bây giờ em trẻtrung năng rượu cồn và khôn xiết sexy, quần jean ngắn cũn khoe chân dài miên man, áo thuntrắng in hình đầu thọ ôm gần kề người, hai bên hông khoét một mảng khủng lộ eo thonbốc lửa, cổ áo lãnh đạm thấp nháng khe ngực sâu hun hút, domain authority em white ngần nổi bậtgiữa đám đông tín đồ dân bình thường. Vẻ sexy năng cồn này có tác dụng nhiều bọn ôngcũng phải ngoái nhìn, công bình mà nói cô nàng có thể ngang ngửa hoặc nhỉn hơncả Cycy, mặc dù sao cô con gái cũng là lễ tân ngoại hình xuất sắc tuyệt nhất trong toàn bộnhân viên chị em quán của ông Kha mà. Nó mỉm cười cười nhìn cô thiếu nữ một dịp lâu bằng cặpmắt dung tục của thằng lũ ông chú ý gái đẹp, không hơn, không kém, cũng ko cảmthấy mong nhắc nhở bắt cô nữ giới đi trở vô nhà cố đồ giảm hở hang hơn hẳn như bìnhthường nó đối xử với những cô bé thân thiết, ít nhất hôm nay em ấy chưa đủ đểnó đối xử khác. Cô thiếu phụ đưa mắt treo kính thời trang quan sát quanh kiếm xe, nó bópkèn một tiếng cách khỏi xe mỉm cười cợt vẫy tay.

-Anh nè!

-Dạ!

Cô thiếu phụ vui vẻ gở kính nâu xoàn xuống nhìnnhìn rồi bước lại khu vực nó, loại ví màu đen đeo một mặt hông, chân em đang dài lạicòn mang giầy cao gót tuy không đảm bảo bằng lúc đi làm nhưng vẫn đủ tôn thêm vẻ gợicảm miên man, gu thời trang của em lúc đi chơi có vẻ tương đối tốt.

-Ủa em tưởng anh chạy xe pháo kia. Nayđi xe pháo này em hổng biết anh mon hì hì.

-Haha lên đi em.

-Dạ!

Nói gì nói cũng ga lăng mở cửa xe đỡ em vàoxe, tay va nhẹ eo em cơ mà cô con gái vẫn mừng quýnh đón nhận. Nó cười cợt cười cách vàoghế lái từ bỏ tay cài đặt dây bình yên cho em, người cô nữ giới vẫn thơm thơm như bao côgái đẹp mắt khác.

-Giờ làm gì nè, ưu tiên con gái.

-Hì hì thông thường sáng anh Monhay làm cho gì?

-Anh hả? Ăn sáng, uống cà phê.Chán lắm!

-Dạ vậy em cũng muốn ăn sáng uốngcà phê với anh Mon.

-Ơ đi chơi kiểu anh không sợ chánhả em?

-Hông nè. Hì hì!

Nó bật cười gác tay lên bục gác tay, mấy ngóntay nó như vô tình nhưng nuốm ý đụng lên chân em.

-Em thích ăn uống gì?

-Em nạp năng lượng gì cũng được nè hì.

Cô bạn nữ cười tươi trả lời, chân em ngả sangphía nó, đưa mẫu đùi mịn ngoài ra đặt trọn trong tay nó, không có vẻ gì muốndời đi, nó mỉm cười nhìn em nháy mắt.

-Nè! Không đùa trò em nên ăn những gì cũngđược với anh dứt kể món gì rồi cũng không chịu đựng nha. Mang lại vô nhà ăn cơm nguội đónha.

-Biết rùi nè, làm như em khó chiềulắm dzạ.

-Chiều thì anh chiều được, có cáiđừng dạng hình đó anh không thích.

-Hihi dạ biết rùi.

-Thoải mái đi, đừng có một câu dạ,hai câu dạ nghe như nhân viên cấp dưới với cấp cho trên ấy.

-Dạ… anh tháng hihi!

Cô người vợ cười khúc khích vui vẻ gật đầu, taygác lên tay nó như mong giữ không để nó rời tay ngoài chân em.

-Giờ đi cà phê nha, anh biết quánnày đẹp nhất có đồ ăn luôn.

-Dạ…á hông, ok anhhhhh! Hihi emquen rùi, kệ em nè anh, dạ mới ngoan mờ.

-Haha ngoan đưa ra với anh?

-Hihi! Ngoang mới được anh Moncưng.

-Rồi rồi, đi nha.

Nó bật cười rút tay khỏi chân em tập trunglái xe cộ ra đường.

-Tháng này em off mấy ngày?

-Lễ tân tụi em mon được off haingày à.

-Sao off ít vậy em?

-Anh Kha nói mặt tiền quán, hôngcho off nhiều.

-Ờ cũng đúng, tiệm sao thiếu hụt ngườiđẹp thọ nổi.

-Hihi cơ mà em off nhiều cũng khá được đóanh, xin đứa không giống làm nuốm mấy ảnh cũng đến off nhiều xíu, cở 4-5 ngày. Hỏi chidzạ, tính đưa em đi dạo lâu hen.

-Haha thông minh. Tính bắt cóc ngườiđẹp, chịu không?

-Hihi hông sợ.

-Ghê ta.

Cô nàng cười khúc khích vui vẻ, giọng điệu mỗilúc thêm thân thiết, ngắn hơn chút ngần ngại trước khía cạnh nó, dù sau trước tiên quen nhaucũng không xuất sắc đẹp gì, nên rất nhiều cô con gái có một chút e ấp lúc tiếp xúc nó.

-Nghĩa là cho bắt cóc hả?

-Trời ơi mắc mỉm cười ghê, bắt cóc ngườita mắc xin nửa hen.

-Xin chứ, quán triệt ai dám. Sợcông an bắt.

-Dám bắt em hông, em cũng hung dữlắm nghen.

-Thì vậy mới xin.

-Hihi đòi bắt cóc, nói vậy ai thèmcho pleee.

-Haha rút cục là mang đến hông?

-Thì bắt được bắt nè, coi coi bắtcóc em có tác dụng gì.

-Làm gì kệ anh, mang lại rồi thì anh muốnlàm gì anh làm, không được chạy

-Để coi anh mon sao pleee.

Nó bật cười ly đầu cô nàng.

-Nói chứ hứa buộc phải làm. Ni anh bậnnên lần sau đưa em đi dạo bù, bù luôn bây giờ chịu không.

-Chịu ngay tức khắc nè. Anh tháng nhớ á.

-Ừ!

Nó cười cợt cười nói thêm một chút ít với cô nàngcũng vừa dịp tới quán cà phê, thực tế cũng chẳng đâu vào đâu xa lạ, quán coffe cũ củacả nó cùng ông Kha. Tự lúc không làm cho ở cửa hàng nửa, mấy tháng sau quán có làm chủ mới,ông Kha rút đi lo việc của ổng, trong tương lai nó bắt đầu biết ông Kha có cổ phần hùn vốn,thời gian đầu tiệm giao mang lại ông Kha quản lý quản lý, khi quán lấn sân vào ổn địnhđã giao bạn khác. Ngày đi mon lại, từng nào kỷ niệm vừa qua ở cửa hàng cà phêlàm nó nửa mong rời thiệt xa quán, vừa mong mỏi đến hay xuyên mỗi lúc có dịpngang qua. Tất nhiên đa số hiện tại nó học tập quận năm, thao tác quận ba, ngơi nghỉ quận7, tóm lại loanh quanh trung tâm, nếu không hẳn coi sóc quán ông Kha, chắc hẳn nócũng hiếm khi gồm dịp qua tận đây.

-Ủa cửa hàng xx nè. Tưởng đâu lạ, hìhì.

-Em biết quán này?

-Quán đẹp nè, hì hì em biết rànhluôn. Tại hùi trước em làm cho đây nè anh Mon? cơ mà em làm cho được mấy bửa hà, kết thúc anh
Kha new kêu em qua kara làm dùm ảnh tới tiếng luôn.

Nó tròn mắt bao gồm một chút không thể tinh được nhìn cônàng.

-Chà coi bộ trái khu đất tròn.

-Là sao anh?

-Em làm cho hồi nào, trước quán bắt đầu mởanh làm ship hàng ở trên đây nè.

-Ủa? Em cũng làm cho hùi quán bắt đầu mở.Sao em hổng ghi nhớ anh mon ta?

Cô bạn nữ nheo ánh mắt nhìn nó suy nghĩ, nócũng không đồng ý mỉm cười.

-Muốn suy nghĩ gì thì vô quán hả suynghĩ cô nương, tính ngồi trên đây chu mỏ hoài hả.

-Hihi a tháng thấy ghét!

Nó bật cười thoát khỏi xe vòng qua mở cửa, nó dịudàng đưa tay ra nháy mắt.

-Tay đâu?

-Hihi!

Cô thiếu nữ nhìn chú ý tay nó một chút cũng ngoangngoãn gắng tay nó cách khỏi xe, chú ý cô phái nữ so với nhì cô lễ tân khoác áo dàitrong quán tất cả phần xinh tươi hơn. Hóa ra cũng từng là nhân viên ở đây. Nó đỡ emra ngoài xe, tay đụng hờ bên trên bờ eo trơn mịn cùng em bước tới bậc thang đi vàoquán. Quán biến hóa không nhiều, lễ tân, nhân viên hoàn toàn có thể khác tuy vậy mấy anh giữxe vẫn quen mặt. Nó để cô phụ nữ đứng ngay cửa tươi cười chuyển động vỗ vai ông anh giữxe sẽ nheo nheo mắt nhìn nó, chắc chắn rằng đang lưu giữ mặt.

-Haha khỏe mạnh không anh? Em mon bênnhà anh Kha nè, nheo cái gì mà nheo.

-Ái chà lưu giữ rồi, vì tau nói cỡnày đầu óc lú mịe rồi. Haha thằng Mon, lâu quá hổng gặp mặt mậy. Giờ ở chỗ nào rồi?

-Em vô quận năm học, loanh quanhbên bên ông Kha kiếm nạp năng lượng xíu.

-Ờ hèn chi, thọ rồi tau hổng quaquán nhậu phụ ổng, chà cở này bảnh mậy, đi xe khá không nha.

-Haha hưởng xịt ông Kha thôi. Khỏehả anh, lương lâu lên phần lớn chớ.

-Khỏe ru đầy đủ sống, đâu lên hươngnhư chú em mi há há. Xe quý phái gái đẹp, thừa dữ mậy.

Ông anh vỗ vai nó, nhì an hem mỉm cười ha hả, thấynó đứng thì thầm khá nhiều, Thùy tò mò đi lại đứng sau lưng khẽ đồng ý chàoông anh duy trì xe, nếu không tồn tại nó, chưa chắc chắn cô bạn nữ làm vậy.

-Nay dẫn ý trung nhân đi coffe hả ku, ngonlành. Chạy xe tương đối bồ bắt đầu đẹp vậy chớ.

-Haha thằng Mon. Thọ hổng qua chơimậy, haha mày nói bậy rồi, ai chớ thằng này chạy xe đạp điện gái đẹp đi bình thường cũng cảbầy.

-Ờ ha, quên vụ này. Há há, phảinói thằng ku tháng vẫn duy trì phong độ tiếp giáp gái ầm ầm ha Mon.

-Hơ hơ đừng có nói vậy em mắc cỡ.Hehe anh khỏe khoắn ha, chà cở này coi cỗ phát tướng tá dữ.

Nó bật cười quay trở về bắt tay anh bảo vệ lớntuổi hơn hình như mới dẫn xe khách hàng đi ra, đây là anh đảm bảo an toàn còn quen phương diện hơnông anh rỉ tai nảy giờ, là tín đồ hồi trước tiếp tục để dành cơm hộp, nhậngiao đồ ăn chị gởi qua cho nó.

-Chà dẫn bồ bắt đầu đi cà phê hả, đẹpdữ mậy, chậc tưởng đi 1 mình tau trình làng cho con quản lý mới, đẹp nhất lắm màyơi.

-Ờ rất đẹp thiệt, bao gồm cái khá dữ, đù mọaphải giao chú mày new thuần được nhỏ đó, căng lắm.

-Haha bớt tào lao nhị ông, tính đốtnhà em hả…áiui daaaa.

Cả hai ông anh tủm tỉm cười cợt đá mắt với nhau,tính tình vẫn như xưa, gặp gỡ nó đi với ai là hại nó liền, cô thiếu nữ Thùy sau lưngcũng đỏ mặt chuyển tay nhéo thiếu thốn điều rớt làm thịt nó ra. Nó nhăn nhó xoay qua làm cho mặtcười cười nỗ lực tay em xoa xoa, cô phụ nữ chu mồm trừng đôi mắt tinh nghịch ngừng mớichịu thả tay ra, nhưng vẫn không thay đổi tay mềm của chính mình để nó nạm lấy. Nó khẽ nhếchmôi cười nghĩ thầm trong bụng, phép thử lần 3 vẫn xong, tiếng phút này nó đang biếtbất cứ lúc nào nó cũng hoàn toàn có thể chạm vào fan em. Nhì ông anh đương nhiên nhìnthấy hành động của Thùy, càng cười mập vui vẻ.

-Haha đốt gì nổi nhà mày.

-Lâu hổng gặp, tư thế em ông Khacoi bộ hổng giảm, ngon lành.

-Thì đó, tau bửa giờ tau nói conquỷ cai quản thế phụ vương nội Kha chắc hẳn mày còn khiến cho mới trị nổi nó. Quá trời chứng, dữdằn lắm ngươi ơi.

-Ờ nói xấu sếp mang lại dữ lên anh, thấymáy tảo nó chỉa thẳng mặt không.

-Sợ khỉ. Haha nó hành thì hành tụikia, hành hai thằng duy trì xe tụi tau chi.

-Bộ sếp mới dữ lắm ha gì mấy anhthan dữ.

Ông anh đứng sát nó nhất nhăn khía cạnh khoác vainó.

-Đm nó tởm lắm ngươi ơi, đẹp nhất thì đẹpmà phương diện căng lắm, đéo biết mỉm cười gì.

-Đúng rồi, nhỏ dại mà tởm lắm. Tau nóinó cạnh tranh cả trăm lần thằng Kha. Đợt new vô làm, nó đuổi gần sạch sẽ tụi nhân viên,tuyển new hết.

-Đù! Căng vậy anh? Đuổi hết hả,sao bẫy chừa hai anh cũng tuyệt à.

-Há há sát phân nửa. Tụi tau giữxe éo liên quan.

-Móa hên làm ko kể sân éo dích aichớ không đi ra ngoài đường ăn cám cả đám haha, thôi vô đi ku, đứng xàm hồi nó ra chửiliền đó. Đm nè mày thấy chưa, giữ lại xe bắt khoác đồng phục nè, lạnh chết chị em tau xăngquần tí chút nó thấy nó cũng la, nạp năng lượng rồi phát lương tụi tau miết.

Nó nhảy cười quan sát hai ông anh, cũng như hồitrước mấy ổng thích mặc đồ vật gì mang miễn dẫn xe pháo nổi là được, nhì ông này tốt mặcđồ thuở đầu chỉnh chu cơ mà dẫn xe pháo chút đổ mồ hôi là phụ thân nào phụ vương đó gỡ nút áokhoe ngực, xăng phần ống quần như giang hồ đi đá gà. Ông Kha cùng với nó nhắc đi kể lạiđâu cũng vô đó, tất cả điều thôi mây ông chỉ giữ lại xe, cũng ko tới nổi phanh ngựcđồ thừa đáng, thấy khách hàng cũng biết tải tạm nút áo vô kéo quần xuống mới chạy lạinhận xe khách thành thử nó cùng với ông Kha cũng mắt nhắm đôi mắt mở kệ mấy ổng, hù gì hùcũng không tồn tại trừ lương thiệt.

-Haha làm chủ người ta buộc phải vậy mớiquản được mấy anh chớ. Chà làm chủ mới coi cỗ căng nhễ?

-Căng lắm.

-Dữ như quỷ. Giống như mày xưa tuyệt nóiá, gì mà…ờ đúng rồi. Đẹp nhưng mà bị khùng!

Nó phì mỉm cười nhớ lại hồi xưa đi làm việc hay nói mấycô nàng nhân viên cấp dưới nữ câu này, tất cả “em”, Hân, giỏi mấy cô gái thân thiết, đẹpmà bị khùng.

-Haha nay bẫy có trên đây không, gì màthan quá. Đâu nhằm vô coi coi dữ cở nào, tụi anh chỉ thẳng mặt em xử cho.

-Há há ghê! Thôi vô đi ku, thấycon như thế nào mặc đồ black đen lịch sự nó đó.

-Ờ đm mày thu phục nó đến tau. Háhá!

-Ok ok để em. Nè chứa xe vô dùm emcái, kho bãi xe nhỏ dại quá không đủ can đảm lái vô.

-Haha lái xe còn cùi bắp như trướchả ku. Ok nhằm tau, chà xe pháo xịn à.

Nó mỉm cười cười vỗ vai nhị ông anh rồi kéo tay
Thùy đi vô quán. Thọ rồi không gạnh qua, quán vẫn mang cảm hứng vừa kỳ lạ vừa quen,cảnh cũ nhưng tín đồ đã khác đi ít nhiều, chủ yếu nó cũng khác, hồ hết thứ qua cấp tốc đếnlạ, tự nhiên nó cảm giác cứ như đang nhiều năm mới tết đến trở về.

Hai cô thiếu nữ lễ tân mặc áo nhiều năm hồng phát triển gậtđầu chào, gửi tay ra vệt mời khôn xiết lịch sự.

-Dạ em kính chào anh chị, anh chị em đi mấyngười ạ?

Nó cũng mỉm cười gật đầu đồng ý chào, cúi đầu thìthôi chứ ngẩn lên tự nhiên thấy tổn thương ghê gớm, hai bà cô cao phân phát ham, nóthở nhiều năm trong bụng, cafe này đúng là biết thương tổn khách, dù tín đồ mới haycũ, lễ tân cô làm sao cô đó vừa đẹp tỏa sáng vừa cao chót vót. Unique nhan sắclễ tân quán này lúc nào thì cũng top đầu trong những quán cafe nó từng biết, tất cả mấycà phê siêu mẫu trong quận 10 khu Bắc Hải cũng hiếm gồm quán so sánh nổi, gutuyển lễ tân vẫn chịu đầu tư như cũ.

-Hihi anh ơi!

Thấy nó khá ngẩn người, hai cô nàng hiếu kỳ cườinhẹ, một cô lên tiếng, Thùy cũng bấm vô tay có tác dụng nó khá nóng xung quanh ho khan,đâu cần lần đầu gặp mặt con gái đẹp mắt đâu mà ngơ ngác dữ.

-À à è hèm. Bản thân đi 2 fan thôi.

-Dạ anh chị theo em nha.

Một cô cô bé má lúm đồng xu tiền đưa tay mời rồiđi tuy vậy song lân cận nó, giọng vẫn thanh thanh ân cần.

-Anh chị ưa thích ngồi kế bên trời hayphòng kính có máy giá ạ. Quán em gồm khu ngoại trừ trời chú ý được sân vườn hoa, hồcá…khu đồ vật lạnh im tĩnh ko hút thuốc, khu vực trên lầu có bố khu rất có thể nhìnsân vườn, nhìn ra phố và…

-Bàn số 35 khu C kế gốc cây sungtrống không bạn?

Nó mỉm cười chờ cô thiếu phụ nói hết new lên tiếng,cô cô gái hơi sững người vì bất ngờ tròn ánh mắt nó, có thể cô bạn nữ không ngờ cókhách rành quán đến nhớ cả số bàn, cây sung luôn mà.

-Dạ anh ý muốn ngồi đó hen, theo emnhớ sáng đến giờ vẫn chưa ai ngồi ạ.

-Haha ok các bạn đưa chúng ta mình vô chỗđó giúp mình nha, bản thân quên đồ.

-Vâng ạ!

Nó cười cợt cười vỗ eo Thùy.

-Em theo các bạn này vô số ghế trước,chổ đó mát đẹp lắm. Anh quên cái này.

-Dạ anh!

Cô nàng đồng ý đi theo lễ tân vô tiệm trước,nó mỉm cười cười đi ngược ra cửa quán ngó nhìn hai ông anh giữ lại xe nói lớn, nhì ổngcũng vẫn đứng chém gió, mắt nhìn ngắm cô nữ giới lễ tân xinh đẹp sót lại nên cũngthấy nó ra.

-Ê nhì anh ăn sáng chưa?

-Chưa mày ơi. Tính chút ăn.

-Ăn gì?

-Gì cũng được.

-Ok!

Nó nói nhanh gọn, giữa tụi nó không đề xuất vòngvo nhiều năm dòng. Nó cù qua quan sát cô cô gái lễ tân còn lại, vừa cao vừa vặn vừa thơm,nhìn chỉ thấy ngứa ngáy khó chịu răng mong cắn một chiếc cho lùn đi, thừa nhận hàng khách quá.

-Haha các bạn đẹp nhờ nhân viên cấp dưới kêuhai sơn bún trườn đem ra đưa hai ổng nha. À còn nửa, các bạn với bạn lễ tân hồi nảy ăngì kêu nhà bếp làm luôn đi, bản thân mời.

-Dạ thôi em…

-Ăn đại đi em, mon nó cửa hàng lý cũđó, em út ông Kha. Người quen ko à đừng có ngại.

-Đúng rồi, nạp năng lượng đi cưng rồi anh Monăn cưng lại mấy hồi. Há há!

Hai cha nội cười ha hả damdang, bao nhiêu câuchọc gái cửa miệng nó hồi xưa mấy ổng rành lắm. Cô con gái kế nó trừng mắt với mấyông đảm bảo an toàn rồi cười khúc khích quan sát nó.

-Anh thống trị cũ hen?

-Haha theo ôm đùi ông Kha, chắc chắn bạnbiết ông Kha hả?

-Dạ biết, vấp ngã tuyển em vô có tác dụng anh
Kha qua phỏng vấn.

Nó gật gù, phụ vương già đó quản hay không quảnquán thì vụ tuyển chọn lễ tân hăng hái lắm, tại ổng mê gái đẹp, anh nó mà. Nói gìnói, thọ lâu chạm mặt mấy ông anh duy trì xe buộc phải mời mấy ổng gì đó, cơ mà đã mời nhân viêntrước mặt cô thiếu phụ không thể ko rủ thêm fan ta.

-Ờ vậy tốt, giờ có thể chưa nạp năng lượng sángđúng không? tầm này khách tương đối đông.

-Hihi dạ, cửa hàng lý cũ có khác, biếthết hen.

Cô cô bé cười tít mắt, cách biểu hiện cũng thả lỏnghơn kiểu lịch sự với khách, đôi mắt có một chút ít tò mò reviews nó.

-Vậy nên ăn gì chút rủ các bạn làm chungkêu gì ăn uống nha, bill tính vô bàn bản thân ngồi, các bạn kia biết đó. Thoải mái nha, cógì mình sinh sống lại rửa ly cũng được.

-Dạ vậy em cảm ơn nghen. Anh tên
Mon hen, vui tính ghê.

-Haha thôi vô đây, nhớ kêu đồ ănđó.

-Dạ!

Nó tủm tỉm cười, không kiềm lòng vẫn nói thêmcâu thân quen thuộc, không ăn chút ra oánh sưng mông. Nó thăng hoa đi vô trong, đứng gầncon gái cao cũng áp lực lắm chứ. Cảnh vật tiệm vẫn như cũ, bàn ghế thu xếp tuycó một chút ít khác đi nhưng chung quy không đổi khác nhiều, bởi vừa đi vừa ngắmnghía cảnh cũ vì thế nó không đi thẳng liền mạch vô chổ ngồi, chắc do thế nên không chạm mặt cônàng lễ tân cơ hội nảy nhằm nói một giờ dặn cô con gái kêu đồ ăn. Thùy đang ngồi bànsố 35 khu vực C, ở kề bên gốc sung hơi mát mẻ, chỗ ngồi này nó đánh già đẹp mắt nhấtquán, vừa lạnh buốt buổi sáng, vừa chú ý trọn vườn cửa hoa, hồ cá, lại thuận tiện nhìn mộtvòng bao gồm khắp quán. Cô nàng đang nghịch ly trà đá, trên bàn chỉ mới mộtly, chắc rằng nhân viên không biết bàn đi nhị người.

-Sao ngồi phía trên mát ko em.

-Dạ view đẹp nhất nè anh, quản lý cũ cókhác hen, chỗ đẹp tuyệt vời nhất biết luôn.

-Haha em kêu món chưa?

-Dạ chưa, em đợi anh mon kêu chungcho tiện.

-Ừ ừ. Em ơi, đến anh menu!

Nó giơ tay ra hiệu, cô nàng giao hàng đứng gầnđó ôm thực đơn đi lại.

-Anh chị dùng gì ạ?

-Ừ ngóng anh coi mẫu nha, mang lại ly tràđá đậm đậm trước nha em. Khát quá!

-Dạ anh!

Cô cô gái mỉm cười giơ tay lên cao, dĩ nhiên ra dấucho chúng ta khác mang trà ra. Nó đưa menu đến Thùy.

-Em lựa món đi, anh bao gồm món sẵn rồi.

-Dạ a call gì ạ?

Nó cười cợt cười nhìn cô bạn nữ trạc tuổi nó cũngkhá xinh xắn có vẻ non nớt, vững chắc sinh viên năm nhất vừa học vừa làm cho thêm.

-Em có tác dụng lâu chưa?

-Dạ…mấy mon ạ.

-À anh bếp chính còn hỗ trợ đúngkhông?

Nó trường đoản cú tin phòng bếp chính và các pha chế chủ yếu củaquán chắc chắn là không lúc nào dễ dàng thay fan khác, ông Kha từng nói nó bếpvà pha chế là vong hồn quán, chết sống ổng cũng không biến đổi trừ khi bất khảkháng.

-Dạ…

Chắc mới tạo ra sự cô nữ hơi ngập hoàn thành chưadám xác nhận.

-Haha em cứ ghi cà phê và bít-tếtcho anh tháng là bên trong biết.

-Dạ một cafe và bít-tết hen anh.

-Ừ lưu giữ ghi đến anh tháng vô, phòng bếp sẽbiết.

-Dạ!

Nói kết thúc nó vui vẻ ngả fan ra ghế nhìn nhìnkhung cảnh quán đã từng có lần quen thuộc, sẵn cũng hơi hiếu kỳ coi làm chủ mới là ai màmấy ông bảo đảm nhắc nghe ghê gớm dữ. Ko thấy ai có vẻ như là cai quản lý, nó cũngthôi không để ý nhiều, im thin thít nhìn ngó quán, ngoài ra Thùy cũng kêu món xong,cô nàng ship hàng đã đi mất.

-Anh Mon trong khi nhớ quán dữ hen.

-Sao em biết.

-Im ru nhìn tùm lum cũng lâunghen.

-Haha thọ lâu xẹp chổ cũ cũng nhớ,hơi ngơ chút.

-Dạ vậy anh Mon làm cho hồi quán new mởphải hông?

-Đúng rồi, trước mở bán khai trương luônem.

-Uhm uả sao em hổng lưu giữ anh Monta. Em làm hồi cửa hàng cũng bắt đầu mở đó.

Nó nheo ánh mắt Thùy thật kỹ, chính xác là khôngnhớ ra em, chắc hẳn rằng cô thiếu nữ làm thời điểm sau khi nhóm lễ tân đầu, dịp đó lễ tânthay thay đổi liên tục, nó cũng không nhớ rất nhiều người, rộng nửa bao bọc nó lúcđó xuất hiện thêm nhóm chị Thủy, Thy, Hân, chị…nên cũng ko quá chăm chú mấy cô nànglễ tân.

-Ừ! Gì chứ lễ tân hồi đầu vậy đổiliên tục, chắc không để ý, hoặc lúc đó anh còn đi xe pháo dream cùi bắp, em không đểý.

-Hic anh mon nói vậy em buồn đó.Em hông…á…em ghi nhớ rùi. Xe dream, yêu cầu anh mon chạy dream trắng hông.

Cô thiếu nữ hơi xụ nhưng nửa chừng đôi mắt sáng rựcnhìn nó chằm chằm.

-Đúng rồi, xe pháo dán de-cal trắng.

-Phải rùi, xe trong khi số 3939.

-Ơ sao nhớ tuyệt vậy?

-Hihi đúng anh rùi, anh tháng nói emchê anh mon đi xe pháo dỏm hông thèm lưu ý sai nghen. Em nhớ rùi, hùi kia tụi em vôlàm thấy anh mon nè, hông nhớ mặt lưu ý anh tháng thiệt, mà lại tụi em lưu ý xe anh
Mon. 3939 số đẹp mắt nghen, hì hì tụi em giỏi nói chắc hẳn anh Mon đơn vị ghê lắm, cài đặt số đẹpluôn nè.

Cô đàn bà cười khúc khích nhếch chiếc mũi caolên, mắt tinh nghịch liếc nó như ao ước nói, nó đã nghĩ oan mang lại cô nàng.

-Haha anh nói giỡn đó. Mà lại đúng xecùi, số kia số xe tự nhiên bấm luôn, ko tốn một xu. Chừng như thế nào 7979 mới ghê.

-Hì hì cũng số đẹp nhất nè. Thần tài nhỏ.Ủa tiếng xe kia đâu rùi anh, nhà anh hai em phân ph

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

x

Welcome Back!

Login to your account below

Retrieve your password

Please enter your username or email address to reset your password.